Mỗi ngày một chút! Headline Animator

Mỗi ngày một chút!

Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015

NGÀY 28 THÁNG 9. ĐEM TRẺ EM ĐẾN VỚI CHÚA GIÊ-XU(6)


4. Những người gần gũi Chúa Giê-xu là trở ngại

Trong chuyện này trẻ em sẵn lòng đến với Chúa. Những người có trách nhiệm trên các em, các bậc phụ huynh sẵn sàng đem trẻ em đến với Chúa. Đám đông người lớn cũng không gây trở ngại cho người muốn đem con em đến gặp Chúa. Nói cách khác, các em thiếu nhi đã vượt qua được ba trở ngại, và đến gần Chúa lắm rồi. Nhưng trở ngại lại đến từ những người gần gũi Chúa nhất.

Ông Ma-thi-ơ và ông Lu-ca ghi: “Các môn đệ trách họ”; còn ông Mác ghi: “Các môn đệ rầy la họ”. Người gần gũi Chúa nhất lại trách cứ và rầy la người đem con em đến với Chúa Giê-xu. Thật đáng kinh ngạc khi những người gần gũi Chúa nhất lại là những người ngăn trở thiếu nhi đến với Chúa! Nghe ra thật mâu thuẫn, nhưng thực tế là vậy. Chúa dùng những động từ các môn đệ đã ‘ngăn cản’, đã ‘cấm’ (Mác 10:14), đã ‘ngăn trở’ (Lu-ca 18:16) trẻ em đến với Ngài.

Kinh ngạc hơn nữa là những môn đệ của Chúa Giê-xu cũng là những người có con cái. Không rõ họ có quan tâm đến con của họ không? Họ có nghĩ đến việc đưa con họ đến gặp Chúa Giê-xu không? ‘Cha làm thầy con đốt sách’ có thể là tình trạng của một số môn đệ ngày nay, vì họ chưa quan tâm đúng mức đến con cái của họ.

Làm sao những người gần Chúa nhất lại là những người ngăn trở trẻ em đến với Chúa? Có thể các em nhỏ sẽ hỏi: “Vì sao các bác ấy không muốn cho tụi cháu đến với Chúa Giê-xu?” Có phải các môn đệ muốn độc quyền giữ Chúa cho họ không? Hoặc là họ đang bận rộn lo những việc mà họ cho là quan trọng hơn là đưa thiếu nhi đến với Chúa? Phải chăng ông Ni-cô-đem, giới thầy thông giáo, phái Pha-ri-si đến gặp Chúa Giê-xu quan trọng hơn là các em thiếu nhi gặp Chúa? Dĩ nhiên trẻ em thì ồn ào, luôn năng động, không chịu ngồi một chỗ. Có thể các môn đệ đang mệt về nhiều chuyện, giờ đây họ không muốn bận rộn và mệt mỏi thêm nữa. Hơn nữa có thể họ cho rằng con nít biết gì mà đòi gặp Chúa Giê-xu!

Có thể họ không có thì giờ cho trẻ em. Thì giờ của họ dành cho người lớn, cho công việc và cho sự nghỉ ngơi… Có thể trẻ em không phải là mục tiêu của những tay đánh lưới người đầu tiên này. Có thể họ đang nghĩ về những mục tiêu họ cho rằng to tát hơn, quan trọng hơn là những đứa trẻ. Vì nghĩ như vậy nên các môn đệ tưởng Chúa Giê-xu cũng nghĩ giống như họ.

(Còn tiếp)
XuânThu 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét