(2)Có thể họ muốn giới thiệu con của mình với Chúa và
giới thiệu Chúa cho con mình. Nhưng giới thiệu chỉ là bước đầu. Họ có ước muốn
rất cụ thể cho con em của họ đó là muốn con em của họ được Chúa đụng đến. Mác
10:13: “Người ta đem trẻ em đến với Chúa
để Ngài đặt tay trên các em.” Cả Ma-thi-ơ, Mác và Lu-ca đều dùng từ ‘đặt
tay’. ‘Đặt tay’ trong nguyên văn có nghĩa là ‘sờ’, như Chúa từng ‘sờ’ quan tài
của cậu thiếu niên thành Na-in (Lu-ca 7:14). Ông Giai-ru từng cầu khẩn Chúa: “Con bé nhà tôi đang hấp hối, xin Thầy đến,
đăt tay trên cháu để cháu được lành và được sống!” (Mác 5:22) ‘Đặt tay’ hoặc ‘sờ’ là một cử chỉ đụng đến,
chạm đến để đối tượng nhận được nào là sức khỏe, sự sống, sự khôn ngoan thông
sáng... đến từ nguồn năng lực mới. Mỗi một đứa trẻ đều có nhu cầu đặc biệt. Vì
vậy các bậc phụ huynh này mong muốn Chúa ‘đụng đến’ con cái của họ. Thi Thiên
139:5 tác giả viết:
“Chúa
bao phủ tôi phía sau và phía trước,
đặt
tay Chúa trên mình tôi.”
Mong muốn quyền năng của Chúa tác động và thay đổi
cuộc đời con cái của mình là mong muốn đúng đắn, phát xuất từ đức tin.
(3)Họ muốn Chúa cầu nguyện, muốn Chúa chúc phúc cho
con em của họ. Ma-thi-ơ 19:13 ghi: “Bấy
giờ người ta đem trẻ em đến cùng Chúa để Ngài đặt tay cầu nguyện cho các em.”
Lu-ca 18:15: “Để Ngài đặt tay chúc phúc
cho các em.”
Nhóm phụ huynh này có một yêu cầu rất cụ thể khi đem
con em của họ đến với Chúa. Họ muốn Chúa cầu nguyện, muốn Chúa chúc phúc cho
các em. Như vậy chứng tỏ họ nhận biết rằng con cái họ cần có Chúa chứ không
phải chỉ cần họ. Cha mẹ có thể lo cho trẻ ăn ngon, mặc đẹp, có nơi học hành… để
xây dựng đời sống thể chất và tri thức. Rồi cha mẹ lẫn người hướng dẫn cần chăm
lo phần tâm linh của trẻ. Dầu vậy, các bậc cha mẹ và người hướng dẫn cần sự giúp sức của Chúa, cần ân điển
của Chúa để thực hiện công tác quan trọng hàng đầu này.
Nhóm phụ huynh này tin rằng nếu Chúa Giê-xu ‘đặt tay
cầu nguyện’ và ‘chúc phúc’ cho con cái họ thì mối liên hệ giữa đứa trẻ với Chúa
được hình thành từ khi các em còn nhỏ tuổi. Theo năm tháng khi đứa trẻ trưởng
thành mối liên hệ này sẽ ích lợi cho đứa trẻ.
Có thể họ cảm biết rằng họ không thể chu toàn việc dạy
dỗ con cái. Họ tin rằng con cái của họ cần được Chúa cần nguyện và chúc phúc. Cha
mẹ cố gắng chu toàn bổn phận làm cha làm mẹ nhưng ân phúc là từ Chúa ban cho chứ
không phải từ con người. Chắc chắn các bậc phụ huynh đều mong ước con cái mình
càng ngày càng khôn ngoan và lớn lên, được Đức Chúa Trời và mọi người quý mến.
(Còn tiếp)
XuânThu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét