Thật
ra trong sách Nhã Ca, người yêu dấu của người chăn chiên biết rõ chồng mình đi
đâu, chồng mình đang làm việc gì. Người yêu, người vợ của người chăn chiên đã
trả lời cho bạn bè:
Lương nhân tôi đi xuống
vườn người,
Nơi vuông đất hương hoa,
Đặng chăn trong vườn và bẻ
hoa huệ,
Tôi thuộc về lương nhân tôi
Và lương nhân tôi thuộc về
tôi;
Người chăn bầy mình giữa
đám hoa huệ.
(Nhã Ca 6:2-3)
Đây
là hình ảnh hòa hợp thật tốt đẹp về gia đình người chăn thuộc linh.
Trong
thời gian đầu tiên khi còn tìm hiểu và khởi sự yêu nhau, người nữ biết người
yêu của mình làm gì nên hỏi thăm rằng:
Hỡi người mà lòng em yêu
mến,
Hãy tỏ cho em biết chàng chăn
bầy ở đâu,
Ban trưa cho nó nằm nghỉ
tại nơi nào;
Vì cớ sao em phải như một
người nữ che mặt
Ở bên bầy của các bạn
chàng?
(Nhã Ca 1:7)
Hỡi người yêu dấu của em
Anh đang chăm sóc bầy đàn nơi đâu
Ban trưa bầy nghỉ nơi nào
Vì sao em phải ra vào lang thang
Ở bên bầy của bạn anh?
Thiếu nữ yêu người chăn, cô không chê
công việc chăn chiên, cô muốn biết người yêu của mình chăn bầy ở nơi đâu. Cô
muốn đến chỗ người chăn chiên để làm gì? Cô muốn đến với người yêu hay là muốn
cùng người yêu chăn bầy?
Chúng ta thường nghe trong văn học dân
gian những cách nói rất dí dỏm khi hai người yêu nhau. Cô gái đến với chàng
trai vì nhớ nhung, muốn gặp người yêu để trò chuyện. Nhưng người yêu đang chăn
bò (đang chăn vịt hay đang làm ruộng) cho nên cô phải tìm đến cánh đồng để gặp
người yêu. Khi cô đến nơi, chàng trai hỏi: “Em đi đâu vậy?” Thay vì nói: “Nhớ
anh quá, em đến thăm anh.” Hoặc: “Em muốn gặp anh để nói chuyện.” Cô gái lại
nói trớ là: “Em đi thăm mấy con bò của anh.”
(Còn
tiếp)
XuânThu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét