Mỗi ngày một chút! Headline Animator

Mỗi ngày một chút!

Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2015

NGÀY 22 THÁNG 11. LÀM CHỨNG CHO NGƯỜI THÂN (1)


40 Trong hai người đã nghe điều Giăng nói và đi theo Đức Chúa Giê-xu đó, một là Anh-rê, em của Si-môn Phi-e-rơ. 41 Trước hết người gặp anh mình là Si-môn, thì nói rằng: Chúng ta đã gặp Đấng Mê-si (Nghĩa là Đấng Christ). 42 Người bèn dẫn Si-môn đến cùng Đức Chúa Giê-xu. Ngài vừa ngó thấy Si-môn, liền phán rằng: Ngươi là Si-môn, con của Giô-na; ngươi sẽ được gọi là Sê-pha (nghĩa là Phi-e-rơ).  (Giăng 1:40-42)     

40 Một trong hai người nghe ông Giăng nói về Chúa rồi đi theo Ngài tên là Anh-rê, em của ông Si-môn Phi-e-rơ. 41 Trước hết, ông Anh-rê đi tìm ông Si-môn, anh mình, rồi kể: “Chúng em đã gặp Đấng Mê-si-a (có nghĩa là Đấng Cứu Thế).” 42 Sau đó, ông Anh-rê đưa anh mình đến gặp Chúa Giê-xu. Chúa Giê-xu nhìn ông và bảo: “Anh Si-môn, con của ông Giô-na, anh sẽ được gọi là Sê-pha!” Tên riêng này có nghĩa là ‘hòn đá’. (Giăng 1:40-42 - Bản Phạm Xuân)

Người làm chứng cho người thân phải là người đã trải nghiệm mối liên hệ với Chúa Giê-xu. Người làm chứng ở đây là ông Anh-rê. Ông Anh-rê nghe thầy mình là ông Giăng Báp-tít giới thiệu về Chúa Giê-xu, ông đã đi theo Chúa, gặp Chúa, đến thăm Chúa tại chỗ Ngài ở, ở lại nói chuyện với Ngài (Giăng 1:35-39). Ông Anh-rê chỉ gặp và biết Chúa trong thời gian rất ngắn ngủi.

Ông Anh-rê kể về những điều ông từng trải chứ không kể về những điều người khác nói với ông, không phải nói theo những lời người khác dạy bảo ông. Ông chẳng cầm theo ‘pho bí kíp’ nào cả, chẳng có Cây Cầu Cứu Rỗi, chẳng có Bảy Điều Cần Nhất Trên Đời, chẳng có Bàn Tay Phúc Âm. Nói như vậy không có nghĩa là tặng những quyển sách nhỏ cho những người thân của chúng ta là sai, nhưng mục đích là nhấn mạnh rằng kinh nghiệm và từng trải cá nhân của chúng ta là yếu tố chính trong việc nói về Chúa cho người thân.

(Còn tiếp)
XuânThu 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét