Mỗi ngày một chút! Headline Animator

Mỗi ngày một chút!

Thứ Ba, 24 tháng 11, 2015

NGÀY 24 THÁNG 11. LÀM CHỨNG CHO NGƯỜI THÂN (3)


Trước hết người gặp anh mình là Si-môn.

(Trước hết, ông Anh-rê đi tìm ông Si-môn, anh mình.)

Từ ‘trước hết’ trong câu này cũng nói lên lòng nhiệt thành của ông Anh-rê. Ông Anh-rê là em, có thể ông nói năng dở hơn anh Si-môn…, nhưng chắc chắn anh Si-môn sẽ nhìn thấy nơi em mình lòng nhiệt thành, nôn nóng thổ lộ.

Người thân của bạn nhìn thấy gì nơi bạn? Họ có nhận thấy lòng nhiệt thành của bạn đối với Phúc Âm không? Nên lưu ý là lòng nhiệt thành, lòng nôn nóng thổ lộ niềm tin phải lộ ra thì người thân mới thấy được. Chúa Giê-xu có phải là nguồn nhiệt huyết, có phải là Đấng thôi thúc chúng ta đến với người thân, đến nỗi họ nhận ra lòng nhiệt thành của chúng ta không?

Hai môn đệ gặp Chúa Cứu Thế trên con đường về Em-ma-út và nhận biết Ngài đã sống lại. Các sứ đồ và môn đệ khác đều nhìn thấy lòng nhiệt thành của họ khi họ lập tức đi bộ trở về Giê-ru-sa-lem trong buổi tối đó để báo tin cho mọi người.

Người gặp anh mình (Đi tìm anh mình).

Tương tự như chúng ta, ông Anh-rê có rất nhiều người thân. Vấn đề là trước hết bạn làm chứng cho ai? Cần cụ thể người thân mà bạn đi tìm gặp. Đôi khi chúng ta nói về người thân, yêu thương người thân và cầu nguyện cho người thân một cách rất mơ hồ, chung chung. Có lẽ bạn chưa thể làm chứng cho tất cả bà con nội ngoại, cho tất cả bạn bè trong lớp hoặc trong sở làm, vì không phải tất cả mọi người đều chịu nghe bạn. Bạn nên bắt đầu từ một người thân nhất là người chịu nghe bạn.

Nhiều người nói rằng trong nhà tôi chẳng thân với ai cả, tôi chỉ thân với người ở ngoài đường. Khi gia đình, người thân thuộc trở thành xa lạ thì đời sống của bạn đang có vấn đề. Người khác nói rằng trong lớp học, trong sở làm tôi chẳng thân ai cả. Như vậy, dù bạn không bị bại liệt nhưng đời sống của bạn có vẻ giống người bại liệt bên ao Bê-tết-đa khi ông than thở: “Tôi chẳng có ai” (Giăng 5:7)

Cần thiết lập mối liên hệ để không đánh mất người thân thuộc và để có bạn thân. Khi bạn không sống xa lánh người khác thì sẽ có cơ hội có người thân. Khi bạn thể hiện sự quan tâm đến người khác, bạn sẽ có người thân. Bạn hãy chịu khó lắng nghe, khiêm nhường giúp đỡ và nhờ cậy thì bạn sẽ có người thân. Bạn hãy chủ động trong cách sống, lúc đó bạn sẽ có người thân.

Bạn có đối tượng cụ thể nào để làm chứng cho họ chưa? Người đó là ai? Tên gì? Nếu bạn thật sự chưa có ai cả, hãy suy xét lại. Do đâu? Do chưa nghĩ đến hoặc do lối sống cô lập của bạn?

(Còn tiếp)
XuânThu 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét