1. Thuyền (Câu 1-3)
Chúa
xuống thuyền của ông Si-môn. Lúc nào? Chúa xuống thuyền của ông Si-môn lúc Chúa
nhìn thấy nhu cầu của đoàn dân, cũng là lúc ông Si-môn rất thờ ơ với những gì
Chúa đang làm. Chúa làm việc Chúa còn ông Si-môn làm việc ông Si-môn. Chúa có khải
tượng cho đoàn dân còn ông Si-môn chưa có khải tượng gì ngoài mấy con cá ngoài
biển. Chúa có ý tưởng, có sáng kiến về con thuyền, có thể dùng vào việc đi đánh
cá nhưng cũng có thể dùng vào việc rao giảng; còn ông Si-môn chưa có ý tưởng,
chưa có sáng kiến gì, chỉ biết thuyền dùng để đi đánh cá mà thôi. Chúa chủ động
còn ông Si-môn rất thụ động trong việc đem Phúc Âm đến cho dân chúng.
Ông
Lu-ca viết: Chúa thấy hai chiếc thuyền
một chiếc của ông Si-môn, còn chiếc kia của ai? Suy đoán theo câu 9 thì chiếc
thuyền còn lại là của nhà Xê-bê-đê. Khi học Kinh Thánh Mác 1:16-20 người ta cho
rằng gia đình của Xê-bê-đê khá giả hơn. Chúa không xuống chiếc thuyền kia mà Chúa xuống thuyền của ông Si-môn. Có thể
ông Si-môn tự nhủ: “Thuyền của người ta Chúa không xuống, cứ nhằm thuyền tôi mà
xuống. Chúa thật là!” Thật ra Chúa đụng đến tài sản của mỗi người một cách khác
nhau. Chúa đụng đến con thuyền của Si-môn một cách trực tiếp nhưng biết đâu
chừng Ngài sẽ dụng đến thuyền của ông Gia-cơ và ông Giăng một cách gián tiếp!
Khi
Chúa xuống thuyền của ông Si-môn, Ngài không bảo ông làm việc gì to tát hoặc
nói: “Hãy theo ta! Ta sẽ làm cho ngươi trở nên tay thả lưới cứu người.” Ngài
chỉ mượn thuyền của ông để giảng dạy mà thôi. Chúa muốn biến thuyền của ông Si-môn
thành cái bục giảng.
Xuống
thuyền mà không bị đuổi, Chúa xin ông Si-môn chèo ra xa bờ một chút (câu 3) Đã mượn được thuyền thì phải nhờ
luôn chủ thuyền. Thật rắc rối! Nhưng chỉ một chút thôi! Hình ảnh ông Si-môn
ngồi đằng sau, Chúa ngồi đằng trước, còn trong bờ là dân chúng làm chúng ta
tưởng tượng ông Si-môn giống như mục sư chủ toạ mời Chúa làm diễn giả cho hội
chúng trong buổi giảng ngoài trời. Hội chúng rất muốn nghe, họ đến rất đông
đúc, diễn giả rất muốn rao giảng lời Đức Chúa Trời, nhưng không biết ông mục sư
bất đắt dĩ tên là Si-môn có sẵn lòng không, có vui không?
Không
biết trong khi Chúa giảng dạy cho đoàn dân đông ông Si-môn làm gì? Có thể nói
lần này thì ông Si-môn có chạy đàng trời. Ông phải ngồi ở đó, chẳng trốn đi đâu
được. Có thể ông Si-môn nghĩ Chúa giảng cho dân chúng nghe, chẳng dính dáng gì
đến mình cả. Trình độ như mình thì học riêng với Chúa chớ không cần những bài
vỡ lòng cho dân chúng. Tuy nhiên nếu ông Si-môn suy nghĩ theo chiều hướng tích
cực việc ông cho Chúa mượn con thuyền, việc ông vâng lời Chúa chèo ra xa bờ một
chút, việc ông để cho Chúa sử dụng con thuyền cho việc truyền giảng thì ông có
cơ hội nghe lời của Chúa. Việc Chúa nhờ ông cũng đem lại ích lợi cho ông.
(Còn
tiếp)
XuânThu
(XuânThu Sách Cơ Đốc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét