5. ‘Bước đến, cầm tay đỡ...
dậy.’
Nếu
bạn là trưởng nhóm đi thăm viếng, sau khi biết tình trạng của đối tượng, bạn làm
gì? (Tất nhiên là bạn trình lên cho Chúa (cầu nguyện), nhưng sau đó bạn làm
gì?)
(1)‘Bước đến.’ Người cần giúp đỡ nhất là ai, cần gặp người
đó ngay. Trong gia đình ông Si-môn lúc bấy giờ có bao nhiêu thành viên? (Ông
Si-môn, vợ ông Si-môn, các con của ông bà Si-môn, bà gia ông Si-môn, ông
Anh-rê) Người cần giúp đỡ nhất là bà gia của ông Si-môn, cần gặp bà ngay.
Tiếp
cận với con người cũng là tiếp cận với nan đề của người đó. Vì sao lại nói đến
vấn đề này? Vì đôi khi bạn đi thăm một người, vào nhà người đó, hỏi thăm người
đó, gần người đó, biết nan đề của người đó nhưng lại không tiếp cận với nan đề
của người đó. Đó là lý do biết nhau nhưng chẳng giúp gì cho nhau cả.
Như
vậy khi bạn ‘bước đến’ có nghĩa là
bạn muốn giúp đỡ người đó.
(2)‘Cầm tay đỡ... dậy.’ Tiếp cận với người cần giúp đỡ, tiếp cận
với nan đề để giải quyết cách tích cực, với mục đích làm cho tốt hơn chứ không
làm cho trở nên tệ hại hơn: Sốt mà cầm tay làm cho sốt hơn, đau mà đụng đến làm
cho đau hơn, buồn mà an ủi làm cho buồn hơn, vấp ngã cầm tay để mà ngã theo...
‘Cầm tay đỡ... dậy’ cũng hàm ý giúp giải quyết ngay tình
trạng của đối tượng. Có giải pháp ngay, nói ngay, góp ý ngay, có lời Chúa
ngay... Như vậy thăm viếng không chỉ mang ý nghĩa thăm và viếng mà còn nâng đỡ,
giúp đỡ để đối diện với nghịch cảnh, và giải quyết nan đề.
Đến
gần, tiếp xúc và nâng đỡ mới giúp một người một cách đúng mức.
*
Bạn biết một đối tượng bạn thăm viếng và bạn đã làm gì để giúp giải quyết vấn
đề của người đó?
Xuân Thu (XuânThu Sách Cơ Đốc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét