7. Xa con mãi mãi
*
Gợi ý: Các bà mẹ muốn xa con theo cách nào?
Xa
con là chuyện đương nhiên phải xảy ra vì như chim con khi đủ lông đủ cánh thì
bay ra khỏi tổ. Con cái khi lớn lên, trưởng thành thì cũng sẽ ‘lìa’ cha
mẹ. Thế nhưng, vì cớ những sự việc bà
Rê-bê-ca gây ra, ngoài cảnh huynh đệ tương tàn, bà phải xa Gia-cốp mãi mãi. Bà nói
với cậu con yêu quý rằng: “Khi cơn giận
anh con bỏ qua rồi, và nó quên việc con đã gây nên với nó, thì mẹ sẽ biểu con
về.” (27:45) Người gây ra mọi chuyện nay lại bảo đó là ‘việc con gây nên với nó’. Bà hy vọng rằng một ngày nào đó bà sẽ
nhắn con trở về. Bà Rê-bê-ca không biết rằng Gia-cốp phải xa nhà trong 20 năm
và bà không bao giờ gặp lại Gia-cốp nữa.
Phải
xa con trong khi con chưa lập gia đình là nỗi đau của bà Rê-bê-ca. Bây giờ bà
phải gần đứa con mà bà không yêu thương cho lắm. Phải nhớ nhung, lo lắng cho
đứa con bà thương yêu. Có lẽ bà Rê-bê-ca phải dành thì giờ để cầu nguyện với
Chúa; phải hạ mình xin lỗi chồng và con; phải dành nhiều thì giờ chuyện trò,
cảm thông với chồng, với con. Những năm tháng xa mẹ làm cho Gia-cốp trở thành
người biết nhờ cậy Chúa và trưởng thành hơn. Chúng ta cũng hy vọng những năm
tháng xa con có thể làm cho bà mẹ Rê-bê-ca trưởng thành hơn trong vai trò làm
vợ, làm mẹ và trong niềm tin.
XuânThu
(XuânThu Sách Cơ Đốc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét