Đáng sợ là:
1. Vững chắc mà vẫn sụp đổ. Kinh Thánh chép: Sau khi cướp được Rương Giao ước của Đức Chúa Trời, người Phi-li-tin
đem rương từ Ê-bên-ê-xe về Ách-đốt. Họ đặt Rương Giao ước của Đức Chúa Trời
trong miếu thờ thần Đa-gôn, bên cạnh tượng thần này. Sáng sớm hôm sau, khi dân
thành Ách-đốt thức dậy, thấy tượng Đa-gôn nằm sấp dưới đất trước Rương Giao ước
của Chúa. Họ dựng tượng lại vào chỗ cũ. Nhưng sáng hôm sau, họ lại thấy Đa-gôn
nằm mọp dưới đất trước Rương Giao ước. Lần này, đầu và hai tay đứt lìa, văng ra
tận ngưỡng cửa, chỉ còn cái thân nằm đó. (Vì thế, cho đến ngày nay, các thầy tế
lễ của Đa-gôn và tất cả những người vào miếu này đều tránh không giẫm lên
ngưỡng cửa của miếu Đa-gôn tại Ách-đốt.) (I Sa-mu-ên 5:1-5)
Đa-gôn là thần của dân Phi-li-tin. Thần Đa-gôn được xem là cha của
thần Ba-anh. Khi cướp được Rương Giao ước của người I-sơ-ra-ên, người
Phi-li-tin nghĩ rằng họ có thêm một thần nữa. Họ đặt Rương Giao ước bên cạnh
thần Đa-gôn tức là xem hai vị thần này ngang hàng với nhau.
Khi thấy thần Đa-gôn nằm sấp trước Rương Giao ước, người
Phi-li-tin chưa hiểu được ý nghĩa của sự việc. Họ vừa thắng quân I-sơ-ra-ên.
Như vậy tức là thần Đa-gôn mạnh hơn thần của dân I-sơ-ra-ên. Đến ngày hôm sau,
khi thấy thần của mình, thân nằm mọp dưới đất, đầu một nơi, tay một nẻo thì họ
hiểu rằng Đa-gôn không phải là thần thật. Đầu tượng trưng cho sự khôn ngoan,
hai tay tượng trưng cho sức mạnh. Thần Đa-gôn chẳng nói một lời nào, chẳng thực
hiện một hành động nào trước mặt Chân Thần là Đức Chúa Trời.
Sau khi hiểu quyền năng và sức mạnh của Đức Chúa Trời, thay vì bỏ
thần tượng Đa-gôn để tôn thờ Đức Chúa Trời, người Phi-li-tin lại ấn định một
luật lệ mê tín. Con người thật kỳ lạ, thật cứng lòng, biết Đức Chúa Trời là
Chân Thần, biết hình tượng chỉ là gỗ đá vô tri vô giác, thế mà vẫn thờ lạy
tượng thần.
(Còn tiếp)
XuânThu (XuânThu Sách Cơ Đốc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét