Mỗi ngày một chút! Headline Animator

Mỗi ngày một chút!

Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015

NGÀY 24 THÁNG 7. CÔ GIÚP VIỆC NHÀ VÀ NGÔI NHÀ LỊCH SỬ (4)


Hội thánh nhóm trong nhà bà Ma-ry, mẹ của Mác để cầu nguyện cho sứ đồ Phi-e-rơ. Họ cầu nguyện cho sự an nguy của ông, xin Chúa cho ông được bình an và giải cứu ông. Họ mong ông được thả ra và trở về… Khi Chúa giải cứu sứ đồ Phi-e-rơ, đưa ông trở về ta thấy có hai thái độ: (1)Người canh cửa nghe gõ cửa, nhận biết đó là sứ đồ Phi-e-rơ và báo tin ông đã trở về. (2)Những người cầu thay cho ông Phi-e-rơ thì không tin lời của người canh cửa. Họ cho rằng cô Rô-đơ bị sảng, và đoán rằng đứng ngoài cửa là thiên sứ của người (Phi-e-rơ). (Công Vụ 12:15) Chi tiết này khiến chúng ta nhớ lại chuyện của tiên tri Ê-li. Ông cầu nguyện và người tôi tớ quan sát Đức Chúa Trời trả lời. (1Các Vua 18:41-46). Cả hai phối hợp với nhau rất tốt.

Các tín hữu đang cầu nguyện tại nhà của bà Ma-ry không ngờ Chúa trả lời cách nhanh chóng và kỳ diệu đến thế. Cô Rô-đơ báo tin cho những người đang cầu nguyện rằng sứ đồ đã trở về. Sau đó cô lại quả quyết ông Phi-e-rơ là người đang đứng ngoài cửa. Đây là hình ảnh người canh cửa nói thật. Đúng là một thiếu nữ chớ để người ta khinh con vì trẻ tuổi; nhưng phải lấy lời nói, nết làm, sự yêu thương, đức tin và sự tinh sạch mà làm gương cho các tín đồ. (I Ti-mô-thê 4:12)

Cô Rô-đơ khiến chúng ta cười một chút. Ấy là khi biết sứ đồ Phi-e-rơ trở về cô mừng đến nỗi quên cả mở cửa và lo chạy vào báo tin cho những người đang cầu nguyện trong nhà. Nhiệm vụ của người canh cửa là mở cửa. Nhận biết người gõ cửa là người quen hay người lạ để mời vào hoặc từ chối. Cô Rô-đơ nhận biết tiếng của sứ đồ Phi-e-rơ nhưng rồi quá vui mừng và vội báo tin mừng nên quên mở cửa cho ông. Chúng ta có thể liệt kê mấy động từ liên quan đến cô Rô-đơ theo thứ tự như sau: Nghe – Nhận biết – Vui mừng – Chạy vào báo tin – Mở cửa. Theo thứ tự này thì cô Rô-đơ đã để cho cảm xúc, niềm vui chi phối đến nỗi lẫn lộn giữa việc nên làm trước và việc nên làm sau. Phải chăng đây là điều làm cho nhiều người, đặc biệt là sứ đồ Phi-e-rơ nhắc đến cô khi kể lại vụ này cho ông Lu-ca.

Chắc chắn người canh cửa biết trật tự công việc của mình là: Nghe – Nhận biết – Vui mừng (hoặc ngược lại) – Mở cửa (hoặc từ chối) – Báo tin (hoặc cảnh báo). Đây là hình ảnh của người để cho trí khôn hướng dẫn hành vi của mình. Một người để cảm xúc hướng dẫn hành vi sẽ nảy sinh sự sai trật, bất hợp lý; nhưng khi để trí khôn hướng dẫn hành vi của mình thì sẽ biết nên có thái độ nào, biết nên làm gì, biết làm điều gì trước điều gì sau…  Khải Huyền 3:20 nhắc nhở chúng ta.

Rất may sứ đồ Phi-e-rơ vẫn tiếp tục gõ cửa. Trong trường hợp người trong nhà cần hỏi: "Ai gõ cửa đó?" Kinh Thánh không cho chúng ta biết họ có hỏi hay không, nhưng “khi mở cửa, thấy Phi-e-rơ, hết thảy đều kinh hãi.” (Công Vụ 12:16)

Kết thúc câu chuyện này là sau khi ông Phi-e-rơ thuật lại cho các anh em tín hữu biết Chúa đã dùng cách nào cứu ông khỏi ngục thì ông đi đến một nhà khác. Liệu người canh cửa của ngôi nhà mà ông Phi-e-rơ sắp đến có hành động giống như cô Rô-đơ không? Nếu bạn là người canh cửa, bạn sẽ làm gì?

Dù sao, việc báo tin mừng là việc nên thực hiện gấp. Nhưng mở cửa cho sứ đồ Phi-e-rơ vào ngay lập tức là việc ưu tiên để bảo đảm an toàn cho ông.

(Còn tiếp)
XuânThu (XuânThu Sách Cơ Đốc)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét