Mỗi ngày một chút! Headline Animator

Mỗi ngày một chút!

Thứ Năm, 23 tháng 7, 2015

NGÀY 23 THÁNG 7. CÔ GIÚP VIỆC NHÀ VÀ NGÔI NHÀ LỊCH SỬ (3)


Thứ ba, cô Rô-đơ là người giúp việc cho Hội thánh. Khi ngôi nhà bà Ma-ry trở thành một trong những điểm nhóm họp của Hội thánh đầu tiên thì cô Rô-đơ đương nhiên trở thành ‘người giúp việc cho Hội thánh’. Chức vụ chúng ta có thể phong cho cô là ‘người canh cửa’.

Người canh cửa là người biết tất cả người ra kẻ vào nhà. Ai đến sớm, ai đến trễ. Ai ra vào đều phải gặp người canh cửa trước khi lên phòng cao để nhóm.

Người canh cửa là người góp phần bảo toàn buổi nhóm. Khi hội thánh đầu tiên gặp khó khăn, người giữ cửa có nhiệm vụ canh chừng và báo động khi Hội thánh nhóm lại. Người canh cửa phải biết cả chuyện trong nhà lẫn chuyện ngoài phố. Người trong đang làm gì. Bên ngoài có chuyện gì đang xảy ra?

Người canh cửa là tín hữu từ xa vì phải ngồi bên ngoài, bên dưới phòng nhóm. Chỉ có thể nghe lời giảng từ xa, chỉ có thể cầu nguyện trong lòng. Không được ngủ gật và phải luôn luôn tỉnh táo để nghe ngóng, canh chừng xem toán lính của thành phần chống Chúa Giê-xu có đến gần nhà hay không?

Buổi tối hôm đó, Hội thánh cầu nguyện về việc gì? Chắc chắn là về việc sứ đồ Phi-e-rơ đang bị giam trong ngục. Đây là một buổi nhóm kéo dài suốt đêm trong những ngày rất căng thẳng. Liệu các tín hữu có ồn ào trong khi cầu nguyện không? Hoặc là họ yên lặng thầm nguyện? Hoặc là luân phiên từng người cầu nguyện? Hoặc là chia ra những nhóm nhỏ để cầu nguyện?

Trong khi mọi người cầu nguyện ở phòng cao, hoặc ở tầng trệt thì cô giữ cửa làm gì? Liệu cô có cầu nguyện không? Hoặc là cô tranh thủ ngủ một chút?

Khuya hôm đó trong khi Hội thánh đang cầu nguyện cho ông Phi-e-rơ, cô Rô-đơ nghe tiếng gõ cửa ở ngoài nhà. Như vậy, rõ ràng cô Rô-đơ không ngủ gật, cũng không lơ là trong công việc của mình. Có thể nói cô Rô-đơ giỏi hơn mười trinh nữ đi đón chú rể. Vì chú rể đến trễ nên tất cả mười trinh nữ đều ngủ gật rồi thiếp đi. (Ma-thi-ơ 25:5) Cô Rô-đơ chỉ có một mình mà vẫn thức tỉnh. Thật đáng khen!

Khi nghe tiếng gõ cửa, cô Rô-đơ đến gần cửa nghe xem người gõ cửa là ai. Người canh cửa phải biết phân biệt người muốn vào nhà là ai. Nhờ sự phân biệt đó mà có thể quyết định mở cửa mời vào, hoặc chạy vào trong báo tin có người lạ mặt… Có thể cô Rô-đơ nhận ra ám hiệu qua tiếng gõ cửa của sứ đồ Phi-e-rơ, hoặc cô nhìn qua khe cửa, hoặc cô vừa nghe tiếng gõ cửa, vừa nghe tiếng nói nhỏ nhẹ của sứ đồ Phi-e-rơ: “Rô-đơ! Rô-đơ! Mở cửa cho bác!” Kinh Thánh ghi “Rô-đơ đến nghe, nhận biết tiếng ông Phi-e-rơ.” (Công Vụ 12:13-14)
                            
(Còn tiếp)
XuânThu (XuânThu Sách Cơ Đốc)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét