Ngươi là kẻ để Chúa đứng
ngoài
Khi
một người, một cộng đoàn hâm hẩm, lại tự mãn, tự lừa dối mình vì cho là mình
khá rồi, giàu có rồi, tốt rồi, thì người đó, cộng đoàn đó đang để Chúa đứng bên
ngoài đời sống, sinh hoạt của họ. Một cộng đoàn Cơ Đốc, một cá nhân tín hữu có
thể đẩy Chúa ra khỏi sinh hoạt của họ khi cộng đoàn đó, khi cá nhân đó tưởng
rằng mình đã đầy đủ rồi, không cần gì nữa. (Để Chúa đứng ngoài không có nghĩa
là không đi nhà thờ, không đọc Kinh Thánh. Dù có đọc Kinh Thánh, đi nhà thờ
nhưng vẫn không cho Chúa can dự vào cuộc sống của mình.)
Ngươi là kẻ không nhận biết
thực trạng của mình
Chúng
ta tự đánh giá bản thân, người khác khen ngợi chúng ta, ma quỉ lừa dối chúng ta
khiến chúng ta dám nói: “Ta giàu, ta nên
giàu có rồi, không cần chi nữa.” Nhưng khi Chúa đánh giá chúng ta thì Ngài
nói: “Ngươi không biết rằng mình khổ sở,
khốn khó, nghèo ngặt, đui mù, và loã lồ.” (Câu 17)
Phân
đoạn Kinh Thánh này không có một lời khen ngợi nào đối với ‘ngươi’. ‘Ngươi’ bị
lên án, bị quở trách. Đừng bao giờ nghĩ rằng bạn có thể làm một Cơ Đốc nhân
theo kiểu trung bình chủ nghĩa. Nhiều người chủ trương không nên hăng say quá
cũng đừng nguội lạnh quá, vì hăng say quá thì phải hy sinh, phải trả giá nhiều,
còn nguội lạnh quá thì không chứng tỏ được mình. Cơ Đốc nhân chủ trương lưng
chừng là biểu hiện của một đời sống hâm hẩm, tự mãn, tự lừa dối mình và là
nguyên nhân cũng như hậu quả là đã đẩy Chúa ra ngoài cuộc đời của mình.
(Còn
tiếp)
XuânThu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét