Vì đâu ra nông nỗi này?
Khi tin ở mình và tin ở con
người.
Hội
thánh Sạt-đe không gặp sự khó khăn từ bên ngoài, dường như không phải chịu khổ,
không bị thử thách, không bị hoạn nạn như Hội thánh Si-miệc-nơ và Hội thánh
Phi-la-đen-phi. Có thể chúng ta tự hỏi vì sao Hội thánh Sạt-đe không bị bức
hại? Phải chăng họ chưa đủ sức để chịu khổ? Cũng có thể chưa đến thời điểm họ
phải chịu khổ, mà cũng có thể Hội thánh của họ chẳng cần phải chịu bức hại. Tuy
nhiên chúng ta cần ghi nhận là trong trường hợp của họ Chúa không xét đến vấn
đề này.
Tín
hữu ở Sạt-đe cũng không thờ hình tượng, cũng không dâm loạn như tín hữu ở
Bẹt-găm và ở Thi-a-ti-rơ, là những tội lỗi biểu hiện rất rõ ràng trong Hội thánh
mà không ai có thể chối cãi được. Dầu vậy thật là lạ vì Chúa không đánh giá Hội
thánh Sạt-đe là Hội thánh thánh khiết.
Tín
hữu ở Sạt-đe cũng không hâm hẩm như tín hữu Lao-đi-xê. Nhưng Chúa không kết
luận rằng Hội thánh Sạt-đe là Hội thánh sốt sắng. Hội thánh Sạt-đe được giới
thiệu là một Hội thánh có tiếng tăm, nổi danh về những thành tựu của mình. Hội
thánh này nổi danh nhờ đâu?
(1)Tín
hữu ở Sạt-đe là những người tham gia nhiều công tác. Ta biết công việc ngươi. Đây là một Hội thánh có nhiều hoạt động,
có nhiều công tác, tất nhiên là những hoạt động, những công tác có thể nhìn
thấy được. Chính những công việc đó đã tạo nên danh tiếng cho Hội thánh Sạt-đe.
(2)Tín
hữu ở Sạt-đe là có tiếng là sống. Đây
là một Hội thánh gây được tiếng vang trong cộng đồng Cơ Đốc, được cộng đồng Cơ
Đốc đánh giá rất cao. Nói cách khác đây là Hội thánh nổi tiếng của những tín
hữu nổi tiếng. HT (Hội thánh) nổi tiếng mà TH (tín hữu) cũng nổi tiếng.
Giả
sử có người nghe đồn về tiếng tăm của Hội thánh Sạt-đe nên lặn lội từ xa đến
tận nơi thăm viếng. Rồi người đó nhận định: “Tôi đã nghe về Hội thánh Sạt-đe từ
lâu, hôm nay đến đây mắt thấy tai nghe thì đúng là danh bất hư truyền.” Khi
người đó nhận định như vậy, ai nghe câu nói của người đó?
(3)Điểm
quan trọng tiếp theo là tín hữu ở Sạt-đe tin rằng những điểm người ta đánh giá
họ là đúng tức là họ cũng tin rằng hoạt động của họ có kết quả tốt. Chính vì
tin nơi thành quả của công việc, tin lời khen ngợi của con người mà Hội thánh
Sạt-đe như sống trên chín tầng mây, đang mê muội với danh tiếng hão huyền. Họ
giống y như người anh em Lao-đi-xê, chẳng những không biết mình đang trong tình
trạng “khổ sở, khốn khó, nghèo ngặt, đui
mù, và loã lồ” mà lại ảo tưởng cho rằng: “Ta giàu, ta nên giàu có rồi, không cần chi nữa.”
Tin
vào những gì mình làm được và đạt được, tin vào sự đánh giá của người khác
khiến cho con người tưởng rằng mình thật là như vậy. Chính vì thế Hội thánh
Sạt-đe cần được đánh thức để thoát khỏi cơn mê và tỉnh táo trở lại.
(Còn
tiếp)
XuânThu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét