5. Tôi tiêu tùng. (Tôi tiêu tùng)
‘Tiêu
sạch gia tài mình’. Cuộc đời phá sản. Đây chỉ là khởi
đầu của chuỗi ngày đen tối. Bây giờ thì hết vui, hết sướng rồi vì đã bị lột
sạch. Khi bắt đầu tiêu xài ăn chơi, đầu tiên người con nghĩ mình chủ động trong
chi tiêu, muốn tiêu bao nhiêu là quyền của cậu. Nhưng khi hết tiền rồi mới nhận
ra rằng cậu bị dụ dỗ quăng tiền qua cửa sổ. Cậu là con vật bị câu nhử chớ không
phải là người cầm cần câu.
Cậu rời nhà cha, đem theo tất cả của cải để tung hoành ngang dọc trong trời đất, nghe ra có vẻ ‘anh hùng hảo hớn’ nhưng thật ra cậu
khi sống trong thế giới phương xa và tiêu tiền như rác, cậu không biết mình
đang sống dưới quyền lực
của tội lỗi. Trong thế giới đó cậu mất dần của cải cha cho cậu.
Trước kia khi ra đi cậu con rất tự tin, tin nơi bản
thân của mình, tin khả năng của mình. Có thể cậu nghĩ cứ tự tin thì tất sẽ thắng.
Giờ đây cậu hiểu ra là cậu đã đánh
giá sai bản thân. Cậu chỉ như con cừu yếu đuối trước bầy sói háu đói mà thôi.
Rồi cậu cũng đã nương tựa vào những quan hệ sai lầm. Có thể cậu tưởng
liên kết với thế gian thì có thể đạt được ước vọng của mình. Có lẽ khi thấy
người ta hoan hô cậu, cậu tưởng cậu đã quyết định đúng và hành động đúng. Nhưng
cậu quên rằng càng gần thế giới ăn chơi thì càng xa cha của cậu, càng nương dựa
nơi thế giới ăn chơi thì càng bị thế giới đó hút hết sức lực và tài sản.
Khi ra đi cậu con nghĩ tương lai ở trong tầm tay của
cậu, cậu có thể xây dựng tương lai theo ý mình. Nhưng bây giờ cậu biết tương
lai không thuộc về mình, bản thân cậu không thể sắp xếp tương
lai
tốt đẹp.
Bạn có đang trải nghiệm bước thứ 5 trên con đường sa
ngã này không? Nên nhớ rằng càng gần thế gian thì càng xa Chúa, càng nương dựa
nơi thế gian càng bị thế gian hút hết giá trị thuộc linh.
(Còn tiếp)
XuânThu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét