7.
Tương giao
Đây là phước hạnh của sự ăn năn. “Hãy bắt bò mập đi, chúng ta hãy ăn mừng…” Đây cũng là điều tốt nhất người cha muốn dành
cho con. Một bữa ăn thịnh soạn nhất. Ăn năn khởi đầu nơi chuồng heo nhưng kết
thúc nơi bàn tiệc. Ăn năn khởi đầu là khóc lóc nhưng kết cục là niềm vui. Ăn
năn là con đường đi tìm sự tha thứ và kết thúc ở mối tương giao giữa Cha với
Con.
Trở về với cha để hưởng niềm vui. Đây là điều hết sức quan trọng. Cậu con nghĩ mình về sẽ
làm đầy tớ, sẽ bị la rầy, bị trừng phạt. Dù trở
về trong tâm trạng như vậy, cậu con vẫn trở về. Nhưng khi đã về cậu con thấy
không phải như vậy. Cha chờ con về để bày tỏ tình thương cha dành cho con, để
tha thứ cho con, để đón nhận con, để xác nhận rằng mối liên hệ cha con vẫn không thay đổi và để vui mừng vì tưởng con đã chết mà nay còn sống, đã mất mà nay tìm được.
Trở về với Cha để sống nếp sống mới. Chúa là Cha của chúng ta, chờ đợi
chúng ta trở về với Ngài. Không
phải để Ngài buộc chúng
ta phải
làm nô lệ cho tôn giáo, hoặc buộc phải làm điều này, cấm làm
điều kia, nhưng Chúa
chờ đợi chúng ta trở về trong mối liên hệ Cha với con và con với cha, trong
sinh hoạt vui mừng, trong mối tương quan tình nguyện, muốn sống làm con, chứ không phải bị bắt làm
con.
Trở về với Cha để sống với Cha.
XuânThu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét