3. ‘Đứng ngoài cửa’
Ta đứng ngoài cửa là hình ảnh Chúa một bên, ‘ngươi’ một
bên, hình ảnh nói lên sự ngăn cách không thể tương giao. Ta đứng ngoài cửa, giữa ta với con đang bị ngăn cách không thể
tương giao thế mà con nghĩ con đang tương giao với Ta, con đang cầu nguyện với
Ta, con đang ca hát tôn vinh Ta. Con đang cố tỏ ra là con đang sống trong tương
giao – giống như người giả đò nói điện thoại, giống như người Pha-ri-si xưa
kia; họ cố gắng chứng tỏ họ đang sống, nhưng Chúa Giê-xu nhận định rằng họ như mồ mả tô trắng bề ngoài cho đẹp.
(Ma-thi-ơ 23:27)
Ta đứng ngoài cửa là hình ảnh Chúa đứng bên ngoài cuộc
đời, bên ngoài mọi lãnh vực, mọi sinh hoạt của một cộng đoàn, của một con
người. Lắm khi chúng ta chia cuộc sống và sinh hoạt của chúng ta ra nhiều căn
phòng. Rồi chúng ta không cho Chúa vào phòng nào cả. Chúa ở bên ngoài việc học
hành, việc làm ăn của chúng ta, Chúa ở bên ngoài lãnh vực tình cảm, bạn bè của
chúng ta. Chúa ở bên ngoài việc trang điểm, ăn mặc của chúng ta. Chúa không
dính dáng gì đến chuyện giải trí, văn nghệ, thể thao của chúng ta. Thậm chí có
người còn nói: “Xin Chúa ra khỏi con 5 phút” để giải quyết chuyện oán thù.
Chúng
ta không nên sống như vậy. Khi ngăn cách, nếu đã ở bên ngoài thì không có
chuyện chân trong chân ngoài, hoặc lúc thì ở trong lúc thì ở ngoài.
Một
người khi đã ngăn cách khỏi Chúa thì đánh mất sự tương giao với Chúa. Khi để
Chúa ở bên ngoài cuộc đời của mình thì chúng ta sẽ tự xoay xở lấy, tự giải
quyết những vấn đề của mình, sẽ sống theo kiểu “ta... không cần chi nữa”. Đây là thái độ ngăn trở khiến Chúa phải ‘đứng
ngoài’ đời sống của chúng ta.
(Còn
tiếp)
XuânThu