Khi Chúa Giê-xu hỏi:
“Còn các ngươi cũng muốn lui chăng?” Ngài muốn các sứ đồ nhìn nhận một sự thật, đó là rất đông người
chối từ Chúa, trở lui, không tiếp tục đi với Ngài nữa: “Nhiều người đã từ bỏ ta
rồi.”
“Còn các ngươi cũng muốn lui chăng?” cũng là câu
hỏi thách thức các sứ đồ. Giờ đây các ngươi chỉ là thiểu số, các ngươi sẽ theo
đa số chăng?
“Còn các
ngươi cũng muốn lui chăng?” cũng là câu hỏi đặt các sứ đồ
trước việc xác quyết: có tiếp tục theo Chúa không?
Khi ông Phi-e-rơ thưa với Chúa: “Lạy Chúa, chúng tôi đi theo ai?’ (Câu 68a). Tức là nếu không theo Chúa thì chẳng
có ai để theo, chẳng có ai đáng để theo cả. Cũng có nghĩa là chúng tôi không
theo con người, chúng tôi không chịu sự tác động từ người khác. Nếu không tin
nơi Chúa thì không có đối tượng nào đáng để tin cả. Chúa là Đấng Duy Nhất để
tin và theo.
Khi ông Phi-e-rơ
nói: “Lạy Chúa, chúng tôi đi theo ai?”
Dù chỉ là thiểu số, chỉ có một người lên tiếng, nhưng, một mặt ông muốn xác
nhận với Chúa: Chúng tôi không theo con người. Chúa là Đấng Duy Nhất cho ông
đặt niềm tin. Nếu không có Chúa để tin thì không còn biết tin ai nữa. Mặt khác ông
cũng muốn nói lên lòng trung thành của một người tin và theo Chúa, ông sẽ không
trở lui, không bỏ Chúa mà đi. Ông không có lý do gì để chối từ Chúa mà chạy
theo một đối tượng khác hoặc một điều gì khác.
Người trung thành theo Chúa là phải xác
nhận rằng Chúa là đối tượng duy nhất để tin. Còn người chối bỏ Chúa, trở lui
thì không thấy Chúa là Đấng Duy Nhất, họ thấy có thể tin và theo nhiều đối
tượng khác. Tin Chúa không được thì tin thần khác, thứ khác. Theo Chúa không
nổi thì theo người khác.
(Còn tiếp)
XuânThu (XuânThu
Sách Cơ Đốc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét