3. Chối từ Chúa vì cớ tôn thờ Chúa theo ý riêng, theo chuẩn mực của mình.
Trong câu 14-15, chúng ta thấy đoàn dân
bàn với nhau hai vấn đề: Chúa thật là Đấng tiên tri, và có ý tôn Chúa làm vua.
Họ ‘thấy phép lạ Chúa Giê-xu đã làm’.
Thấy và tin những điều mình thấy. Còn hễ không thấy được, hoặc chưa hiểu thì
không tin. Thấy Chúa hành động hợp với ý mình thì tôn Chúa làm vua. Còn thấy
không hợp nữa thì ném đá.
Khi theo Chúa vì cớ
trải nghiệm của người khác, vì cớ thấy mới theo thì sẽ hiểu sai về Chúa và tôn
thờ Chúa theo quan niệm của mình.
Cũng tin, cũng tôn thờ, nhưng tin Chúa
như tin ông địa, như tin thánh thần, tin theo cách người đời tin. Tôn thờ để có
lợi chớ không phải tôn thờ vì Chúa là Đức Chúa Trời.
Tôn thờ Chúa vì sẽ
có bánh. Tôn thờ để tìm bánh chứ không tìm Chúa. (Câu 24-26). Chúa nói: “Các ngươi tìm ta chẳng phải vì đã thấy mấy phép lạ, nhưng vì các ngươi
đã ăn bánh và được no” (Câu 26) tức là các ngươi không mong mỏi những phép lạ ta từng làm cho
người khác sẽ được thực hiện cho các ngươi, mà chỉ mong có bánh để ăn mà thôi.
Như vậy họ quan tâm
đeo đuổi vật chất, lợi lộc cho mình. Khi đó mục đích của con người hóa ra quan
trọng hơn, lớn hơn mục đích của Chúa.
Chúa Giê-xu thử ông
Phi-líp và các môn đệ để xem họ có quan tâm đến nhu cầu của đoàn dân không.
Ngài muốn dạy họ rằng Ngài rất thực tế, không chỉ nói chuyện trên trời, không chỉ
nói Phúc Âm của đời sau. Nhưng Ngài cũng quan tâm đến nhu cầu trước mắt của
quần chúng. Nhu cầu vật chất cũng cần thiết bên cạnh nhu cầu tâm linh.
Trong khi đó đoàn
dân tôn thờ Chúa chỉ vì nhu cầu vật chất, vì lợi ích họ đang mong mỏi. Có thể
họ theo chủ nghĩa duy lợi. Theo Chúa mà có lợi thì theo ngay, tôn thờ Chúa mà đạt
được lợi ích mà mình đeo đuổi thì tôn thờ Ngài ngay.
Ông Giu-đa Ích-ca-ri-ốt
phản Chúa vì Ngài không thực hiện ý của ông và ý của dân Do Thái. Họ đến với
Chúa, theo Chúa với hy vọng Chúa thực hiện ý đồ của mình chứ không phải để họ
thực hiện ý muốn của Chúa.
Tại Bắc Ai-len, dân
chúng chia làm hai phe: phe Tin Lành và phe Công Giáo. Cả hai phe đều tôn thờ,
nhưng chỉ nhằm đạt mục đích của họ. Theo Chúa vì cớ chủ trương như vậy khiến họ
chối từ nhau và chối từ mục đích của Chúa đối với đất nước của họ. Họ tôn Chúa
làm vua để lợi dụng Chúa để Chúa thực hiện mưu đồ của phe họ. Có lẽ họ chẳng
bao giờ hỏi Chúa: "Chúa muốn chúng con làm gì theo ý của Ngài?"
Bạn có hiểu đúng về
Chúa chưa? Bạn có theo Chúa vì lợi ích mà bạn mong mỏi không? Làm sao biết bạn
có thuộc loại người này hay không? Câu hỏi dành cho bạn: Bạn có suy nghĩ, có
sống theo tiêu chuẩn, theo quan điểm của Thánh Kinh không?
Thí dụ. Một người
lâu nay chẳng đi nhà thờ, theo Chúa lơ tơ mơ, rất lè phè. Thế mà nay đi nước
ngoài học thần học. Lý do là gì? Được Chúa kêu gọi và dâng mình (theo quan điểm
Thánh Kinh) hay vì được đi nước ngoài (theo quan điểm của con người).
Thí dụ. Lâu nay chỉ
lo cho mình vì ích kỷ, chẳng quan tâm đến người khác. Nay, bỗng nhiên người đó rất
quan tâm đến các bạn, đi thăm, nâng đỡ tinh thần, giúp tiền bạc, mời đến tham
dự với nhóm của chúng tôi... Sau đó thiên hạ phát hiện người đó thay đổi như
vậy không phải vì tình yêu thương, mà vì đã nhận lương để làm việc cho một
người hoặc một tổ chức nào đó. Như vậy, người đó không quan tâm cũng vì ích kỷ,
mà bây giờ quan tâm cũng vì mình, vì có lợi cho mình mà thôi.
(Còn tiếp)
XuânThu (XuânThu
Sách Cơ Đốc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét