Mỗi ngày một chút! Headline Animator

Mỗi ngày một chút!

Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015

NGÀY 30 THÁNG 3. MỞ TIỆC ĐÃI CHÚA (6)


C. Họ phải trả giá

Bà Ma-thê phải trả giá như thế nào khi bà hầu bàn, phục vụ Chúa và khách mời?

Trước hết bà phải chấp nhận vai trò của một người hầu hạ. Không phải chỉ hạ mình trong nhà riêng, trong gia đình của mình mà còn hạ mình ở nhà người khác nữa.

Bà Ma-thê phải chấp nhận là nhân vật phụ khi làm hầu bàn trong bữa tiệc. Trong bữa tiệc người ta quan tâm đến nhân vật chính là chủ tiệc và khách mời, còn hầu bàn, người phục vụ là những người vô danh.

Rồi bà Ma-thê không phải là bếp trưởng, ở nhà một mình một cõi, nhưng bây giờ phải làm việc theo sự điều động của người khác. Không thể cằn nhằn, làm eo làm sách, gây khó dễ trong bếp, đòi người khác phải chú ý đến mình, phải làm theo ý mình...

Tóm lại, cái giá mà bà Ma-thê phải trả là tinh thần, thái độ, công việc của một người đầy tớ. Tạm từ bỏ vị trí và giá trị đích thực của mình lâu nay, bằng lòng nhận vị trí của một người đầy tớ, hạ mình để phục vụ, không sợ mất mặt, không tự ái, miễn là Chúa và khách mời vui lòng.

Ông La-xa-rơ phải trả giá như thế nào khi cùng ngồi ăn với Chúa, chuyện trò với Chúa, làm chứng về quyền năng của Chúa. Ông đối diện với cơ nguy mất mạng sống. Lúc ấy, dân chúng biết Chúa ở đó (Bê-tha-ny) nên kéo đến đông đảo, không phải chỉ để nhìn thấy Chúa Giê-xu mà cũng để xem ông La-xa-rơ là người đã chết được Chúa cứu sống lại. Còn các thầy chánh tế thì bàn mưu để giết cả ông La-xa-rơ nữa, vì cớ nhiều người thấy ông sống lại nên đến và tin Chúa Giê-xu.

Còn bà Ma-ry trả giá như thế nào khi dâng hiến cho Chúa để tỏ lòng biết ơn?

(1)Hy sinh điều quý nhất về vật chất.

(2)Hy sinh danh dự (mở khăn quàng ra) của bản thân.

(3)Trở thành ‘cái gai’ đối với một số người. Chúa không khó chịu khi bà Ma-ry đập bình dầu cam tùng rất quý để xức chân Ngài. Nhưng những người khác thì rất bực mình và bất bình. Bà Ma-ry phải chịu đựng sự phê bình, chỉ trích của những người khác. Nói cách khác, dư luận có thể làm cho người muốn hầu việc Chúa nản lòng, mệt mỏi và rút lui. Họ không dám ‘xài dầu thơm’ để dâng cho Chúa. Vì ‘thơm’ quá người ta biết thì có thể lại bị chỉ trích. Nhiều người quan niệm rằng xài sang cho Chúa là điều tối kỵ. Nếu xài thì xài riêng cho mình, cho sướng cái thân, chẳng ai biết chẳng ai hay thì chẳng ai chỉ trích.

- Suy ngẫm -

- Bạn có chấp nhận sự khác biệt không? Bạn có cảm thấy bực mình vì người khác có những biểu hiện khác hẳn và hơn hẳn bạn không?

- Bạn có sẵn sàng làm những việc nhỏ nhặt cho Chúa không?

- Bạn có sẵn sàng chịu khổ khi bày tỏ Chúa không?

- Bạn có sẵn sàng chịu đựng sự phê bình khi phục vụ Chúa không?


(Còn tiếp)
XuânThu (XuânThu Sách Cơ Đốc) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét