3. NIỀM-TIN-SẼ
Khi
Chúa Giê-xu nói với bà Ma-thê: “Anh ngươi
sẽ sống lại”, bà Ma-thê trả lời: “Tôi
vẫn biết rằng đến sự sống lại ngày cuối cùng, anh tôi sẽ sống lại” (câu 24) Bà Ma-thê có niềm tin không? Bà Ma-thê có
niềm tin, nhưng đây là niềm-tin-sẽ (niềm-tin-thời-tương-lai). Trong tương lai,
trong ngày cuối cùng, anh La-xa-rơ sẽ sống lại, tôi biết và tôi tin như vậy. Biết
bao nhiêu người đang sống với niềm-tin-thời-tương-lai. Thí dụ: Tin rằng trong
tương lai mình sẽ có sự sống đời đời. Trong tương lai mình sẽ ở với Chúa, có sự
tương giao với Ngài, sẽ biết Chúa như Chúa đã biết mình vậy...
Niềm-tin-thời-tương-lai là niềm tin để hy vọng. Dù chắc chắn sẽ nhận được nhưng
không phải là trong hiện tại. Và niềm tin này cũng phải chịu thử nghiệm theo
thời gian và phải bền lòng cho đến cuối cùng. Nói cách khác
niềm-tin-thời-tương-lai cũng là niềm tin chưa trải nghiệm và sẽ chịu thử
nghiệm. Nếu niềm-tin-nếu đem đến sự tiếc nuối thì niềm-tin-sẽ đem đến niềm hy
vọng. Điều đó sẽ đến, nhưng không phải ngay bây giờ.
Tội
nghiệp cho bà Ma-thê. Bà lăng xăng làm việc vặt (những việc rất thực tế) nhưng
bà không ngồi bên chân Chúa để nghe Chúa dạy dỗ. Cho nên bà chỉ nghĩ đến niềm-tin-thời-tương-lai,
trong khi Chúa đề cập đến niềm-tin-trọn-vẹn. Ta là sự sống lại và sự sống; kẻ nào tin ta thì sẽ sống, mặc dầu đã
chết rồi. Còn ai sống và tin ta thì không hề chết (câu 25, 26)
Nếu
bà Ma-ry nghe Chúa Giê-xu nói những lời này có thể bà sẽ phản ứng như thế nào?
Lần nào gặp bà Ma-ry trong Kinh Thánh chúng ta đều thấy bà ngồi hoặc quỳ.
- Khi đón Chúa vào trong nhà của mình, bà thích ngồi bên chân Chúa. (Lu-ca 10:39)
- Khi đi ra ngoài gặp Chúa ở nơi công cộng bà sấp mình xuống nơi chân của Ngài (Giăng 11:32)
- Khi ở trong nhà người khác bà quỳ xuống lấy dầu xức chân Chúa và lấy tóc mình lau chân Ngài. (Mác 14:3; Giăng 12:3)
(Còn
tiếp)
XuânThu
(XuânThu Sách Cơ Đốc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét