1. Ông cùi Si-môn – chủ nhà.
-Chúa Giê-xu trong nhà ông cùi Si-môn.
Thật là vinh hạnh cho ông Si-môn khi được giới thiệu trong vai trò chủ nhà. Vào
nhà ông cùi Si-môn không phải là Chúa phá luật của Mô-se về việc giao tiếp với
người bị cùi. Việc ông Si-môn sinh sống trong làng Bê-tha-ny chứng tỏ ông đã
được chữa khỏi căn bệnh kinh khủng đó.
Trong vai trò chủ nhà, ông Si-môn sắp
xếp chỗ ngồi cho quan khách, tiếp đãi Chúa Giê-xu, các môn đệ và các khách được
mời.
Ông Si-môn mời Chúa Giê-xu và các môn đệ
đến nhà làm gì? Chắn chắn ông muốn bày tỏ lòng biết ơn đối với Chúa. Ông muốn
gia đình và bạn bè của ông, những người đã nghe ông nói về Chúa Giê-xu, có thể
gặp mặt Chúa Giê-xu. Nói cách khác ông Si-môn đang tạo cơ hội để những người
khác có thể gặp được Chúa Giê-xu.
Kinh Thánh không cho biết thái độ của
ông Si-môn cùi về sự cố trong bữa tiệc. Một người biết ơn Chúa Giê-xu, mời Ngài
đến nhà của mình chắc không chỉ trích cách biết ơn của người khác đối với Chúa.
2.
Ông La-xa-rơ – ngồi đồng bàn.
-Cùng ngồi dự tiệc với Chúa, ông
La-xa-rơ nên làm những gì? Lúc này ông La-xa-rơ không phải là chủ nhà, mà là
ông Si-môn, chắc chắn ông La-xa-rơ làm theo sự sắp xếp của ông Si-môn. Ông muốn
tôi ngồi ở đâu, xin sẵn lòng. Ở nhà ông La-xa-rơ thì ông La-xa-rơ sắp xếp,
nhưng ở nhà ông Si-môn thì để cho ông Si-môn sắp xếp.
Hình ảnh ông La-xa-rơ cùng ngồi dự tiệc
với Chúa làm cho chúng ta thấy có vẻ hợp lý đối với người được Chúa yêu thương.
Ông cùi Si-môn mời Chúa Giê-xu đến nhà mình dự tiệc, ông biết Chúa Giê-xu yêu
mến ông La-xa-rơ, biết ông La-xa-rơ là bạn thân của Chúa, và nhất là ông La-xa-rơ
được Chúa kêu sống lại. Cho nên khi mời Chúa Giê-xu, ông cũng mời ông La-xa-rơ.
Nhưng không phải chỉ có chủ nhà (ông cùi Si-môn), người được Chúa yêu thương
(ông La-xa-rơ) ngồi dự tiệc với Chúa mà còn có những người khác cùng dự nữa.
Người được Chúa yêu thương ngồi dự tiệc
với Chúa. Người được Chúa chữa lành ngồi dự tiệc với Chúa. Người được Chúa kêu
gọi ngồi dự tiệc với Chúa. Người lằm bằm, chỉ trích người khác cũng ngồi dự
tiệc với Chúa. Người thu thuế, kẻ có tội... cũng ngồi ăn với Chúa... Như vậy
thì có gì khác nhau, có gì là vinh hạnh? Thật ra họ dự tiệc với Chúa nhưng vinh
hạnh hay không, vui mừng hay không còn tùy thuộc vào tấm lòng của họ đối với
Chúa: có thuộc về Chúa hay không. Chắc bạn nhớ ẩn dụ Tiệc Cưới, có người đang ngồi
dự tiệc lại bị trói tay chân và quăng ra nơi bên ngoài. Người đó có mối quan hệ
như thế nào đối với Chúa. Tuy lúc đầu ngồi trong bàn tiệc nhưng sau đó người đó
bị loại bỏ không?
Lúc ấy, dân chúng biết Chúa ở đó nên kéo đến đông đảo, không
phải chỉ gặp Chúa Giê-xu mà cũng để xem ông La-xa-rơ là người đã chết được Chúa
cứu sống lại (Giăng 12:9)
Ông La-xa-rơ, người được Chúa Giê-xu
yêu thương, cùng ngồi dự tiệc với Ngài, không phải chỉ để ăn những món ăn ngon,
không phải chỉ để nói chuyện, tương giao tri kỷ với Chúa. Ông là nhân vật để
người ta gặp, sau khi gặp Chúa. Nhìn vào ông La-xa-rơ người ta nói gì? “Ôi, ông
La-xa-rơ, người được Chúa cứu sống lại! Xin ông kể lại cho chúng tôi nghe Chúa
đã gọi ông như thế nào? Ông có nghe Chúa gọi không? Làm sao ông đứng dậy đi ra được?”
Ông La-xa-rơ chẳng những là người được Chúa yêu thương mà còn là nhân chứng
sống, là bằng chứng về quyền năng của Chúa.
(Còn tiếp)
XuânThu (XuânThu Sách Cơ Đốc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét