2. Nhận biết mệnh lệnh của Chúa.
“Hãy
đem cá anh em vừa đánh được đến đây!” (Câu 9) Chúa Giê-xu nói cá anh em vừa
đánh được chớ không nói cá nhờ ta mà anh em mới đánh được. Nếu cho rằng các môn
đệ đi đánh cá là thất bại thì trong sự thất bại đó Chúa đã dạy cho các môn đệ.
Họ có thể làm được một điều phi thường khi có Chúa cùng với họ. Dù Chúa có giúp
đỡ Nhóm 7 người nhưng Ngài xem thành quả là của họ. Chúa không xem thường công
việc của Nhóm 7 người. Chúa không nói: “Nhờ có ta các ngươi mới làm nên chuyện.
Chúa cũng không muốn làm gián đoạn chương trình làm việc của Nhóm 7 người. Một
chuyến đi đánh cá phải kết thúc bằng chuyện tổng kết và giặt lưới. Và bây giờ Chúa
cũng muốn các môn đệ làm cho xong việc đang dang dở. Chúa Giê-xu muốn các môn
đệ đã cùng nhau ra đi, đánh cá, bây giờ phải cùng nhau tổng kết chuyến đi đánh
cá của họ. Bắt được cá, nhưng bao nhiêu?
Người khởi xướng việc đi đánh cá bây
giờ là người tổng kết thành quả. Ông Si-môn Phi-e-rơ đi lên và kéo lưới vào bờ;
lưới đầy cá lớn, đếm được 153 con, và tuy có nhiều cá như thế mà lưới vẫn không
rách. (Câu 11) Ông Giăng đã ghi nhận về thành quả:
- Cá đánh được thuộc loại lớn.
- Số lượng nhiều: 153 con.
- Lưới không rách.
Để có được báo cáo này cần phải làm gì?
Với cá thì cần kéo lưới lên thuyền hoặc lên bờ, vừa gỡ vừa đếm khi cho vào các
thúng. Với lưới thì cần giặt và kiểm tra lại mới biết có bị rách hay không.
Nhóm 7 người được trải nghiệm ba điều
phi thường:
1. Từ không có đến có. Họ không chuẩn
bị cho sự kiện này.
2. Lưới không đứt. Họ không chuẩn bị
lưới cho loại cá to.
3. Cá và bánh có sẵn. Họ không chuẩn
bị cho bữa ăn này.
Sau khi đã tổng kết việc đi đánh cá
Chúa Giê-xu mới bảo các môn đệ làm việc khác.
(Còn tiếp)
XuânThu (XuânThu Sách Cơ Đốc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét