Nhờ đâu người Sa-ma-ri có phương tiện,
phương pháp và sự phù hợp để giúp đỡ một người?
- Người Sa-ma-ri cần làm gì để có
phương tiện, có vải, dầu, rượu và lừa? Bản thân làm việc để có tiền mua sắm
sẵn. Kêu gọi người khác góp phần. Phải có mới cho. Thầy tư tế và người Lê-vi có
thể không có gì trong tay, nhưng nếu họ chịu suy nghĩ thì họ vẫn có thể dừng
lại để kêu gọi những người khác giúp đỡ.
Rồi chẳng những phải làm sao cho có
vải, có dầu, có rượu mà phải bảo quản và đem theo bên mình. Bằng không thì làm
sao có sẵn để giúp đỡ?
- Để biết, người Sa-ma-ri cần phải tự
trang bị kiến thức để biết cách rửa vết thương, biết cách băng bó, làm cho nạn nhân
khá hơn chớ không phải trở nên tệ hơn.
- Người Sa-ma-ri cần uyển chuyển, tức
là trong bất cứ trường hợp nào cũng có thể thực hiện những việc cơ bản. Người Sa-ma-ri
không kết luận rằng nạn nhân dở sống dở chết như vậy là ngoài tầm tay giúp đỡ
của ông ta để rồi bỏ đi. Ông ta cứ làm điều ông có thể làm cho nạn nhân trước
khi nhờ đến bàn tay giúp đỡ khác.
Nếu không chuẩn bị trước, nếu không đầu
tư, nếu bản thân không tự trau dồi, tự trang bị, nếu không lo đào tạo thì sẽ
không có nhân lực đúng nghĩa, không có năng lực, không có tài lực, không có
phương pháp làm việc tốt... trong công tác phục vụ.
Không có lấy gì cho?
(Còn tiếp)
XuânThu (XuânThu Sách Cơ Đốc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét