Muốn có sức lực phải ăn. Người Việt Nam nói:
Tháng giêng là tháng ăn chơi. Còn người I-sơ-ra-ên nói: Tháng giêng là tháng ăn
chiên. Đêm ấy, mỗi người sẽ ăn thịt chiên quay với bánh không men và rau đắng. Phải
quay nguyên cả con chiên trên lửa, kể cả đầu, chân và bộ lòng. Đừng luộc thịt
chín hoặc tái mà ăn. Đừng để dành gì cả. Nếu ăn còn thừa, sáng hôm sau phải đốt
đi. (Xuất Ai Cập Ký 12:8-10 - BHĐ)
Người
I-sơ-ra-ên ăn rau đắng để nhớ những đắng cay, tủi nhục mà họ phải chịu trong
thời gian làm nô lệ tại Ai-cập. Họ ăn bánh không men trong ý nghĩa loại bỏ tất
cả các tội lỗi trong cuộc sống tại Ai-cập. Họ ăn thịt chiên con và nhận biết rằng
nhờ huyết chiên con mà gia đình được an toàn và nhờ thịt chiên con mà họ có sức
lực.
Ngày nay, chúng
ta là những người hiểu rõ ràng hơn họ: Chiên con đó là hình bóng về Chiên Con
của Đức Chúa Trời, tức là Chúa Giê-xu. Cái chết của chiên con đó hình bóng về sự
chết của Chúa Giê-xu trên thập tự giá. Ngày nay, khi tin Chúa, chúng ta không
bôi huyết lên hai cây cột và lên mày cửa của ngôi nhà mình. Nhưng chúng ta tin
vào sự chết của Chúa Giê-xu. Nhờ niềm tin đó mà chúng ta được giải cứu khỏi sự
chết vì cớ tội lỗi. Chúa Giê-xu nói: "Vì
thịt ta là thức ăn đích thực, và huyết ta là thức uống đích thực. Người ăn thịt
ta và uống huyết ta thì sống trong ta và ta sống trong người ấy." (Giăng
6:55-56 - BPX) Nhờ tin nơi sự chết của Chúa Giê-xu và tiếp nhận Ngài mà chúng
ta có sức lực cho đời sống thuộc linh.
Tháng giêng, ăn
để sống, ăn để có sức lực chớ không phải ăn để chết, không phải ăn để mất sức
khỏe. Nhiều người tin Chúa rơi vào tình cảnh mất sức khỏe, bệnh tật chỉ vì
trong tháng giêng họ đã ăn những thứ không nên ăn, uống những thứ không nên
uống.
Có một nguyên
tắc giúp cho chúng ta chuẩn bị sức lực cả về thuộc thể và thuộc linh, đó là chớ lấy, chớ nếm, chớ rờ (Cô-lô-se 2:21) đối
với những thứ không nên ăn, những thứ không nên uống.
(Còn tiếp)
XuânThu (XuânThu
Sách Cơ Đốc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét