Mỗi ngày một chút! Headline Animator

Mỗi ngày một chút!

Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

Ngày 25 tháng 4. THẬN TRỌNG KHI CHI TIÊU


22


26

Chớ đồng bọn cùng những kẻ giao tay nhau,
Hoặc cùng kẻ bảo lãnh nợ:
27
Nếu con không có gì trả,
Cớ sao con muốn chúng đoạt lấy cái giường con đi?



26
Hễ không tiền, đừng bảo lãnh cho ai,
27
Vì chủ nợ sẽ xiết cả đến cái giường của con.

(Bản Hiện Đại)


Châm Ngôn được viết ra với mục đích giúp kẻ khờ nên khôn, người trẻ tuổi hiểu biết thận trọng. (Châm Ngôn 1:4) Một trong những lãnh vực mà người khôn ngoan phải thận trọng là lãnh vực tài chánh. Đặc biệt trong vấn đề bảo lãnh (“giao tay nhau”).

Châm Ngôn 22:26 khuyên người khôn ngoan không nên “cùng hội cùng thuyền” với những kẻ bảo lãnh. “Những kẻ giao tay nhau, kẻ bảo lãnh nợ” mà Châm Ngôn đề cập ở đây là những kẻ gian ác: miệng họ nói lời dối gian, tay họ là tay man trá (Thi Thiên 144:8, 11). Nạn nhân của nhóm người này là người thiếu thận trọng, bốc đồng. Câu Châm Ngôn: Người khôn tránh né nguy nan. Kẻ dại đâm đầu hướng tới hoạ tai (Châm Ngôn 22:3) thật chính xác trong trường hợp này.

Chớ đồng bọn cũng có nghĩa là từ chối, không chịu đứng chung với những kẻ bảo lãnh. Lẽ nào người cầu nguyện xin Chúa cứu mình thoát khỏi tay người nói lời dối gian, khỏi môi miệng người gian dối lại ngây ngô tin hết mọi điều và giao tay với họ? Cho nên, nếu từ chối thì được yên thân. (Châm Ngôn 11:15b)

Nhiều lần sách Châm Ngôn cảnh báo về việc bảo lãnh. (1)Bảo lãnh cho người sơ giao, bảo lãnh người lạ thường mang hoạ. (Châm Ngôn 6:1-5; 11:15a) (2)Bảo lãnh vội vàng chẳng khác gì ách giữa đang mang vào cổ (Châm Ngôn 17:18) (3)Châm Ngôn 22:27 đề cập đến trường hợp không tiền mà bảo lãnh. 

Thật dại dột khi không đủ khả năng nhưng lại dám đứng ra bảo lãnh. Nếu không đủ khả năng tài chánh trả hết món nợ dùm cho người ta, sao lại liều lĩnh bảo lãh để rồi bị xiết hết những gì mình sở hữu. Hình ảnh “chúng đoạt lấy cái giường con đi” vừa là hình ảnh của người dại dột đâm đầu hướng tới hoạ tai để rồi mang hoạ vào thân (Châm Ngôn 22:3), vừa là hình ảnh người bảo lãnh bị sa sút đến độ nghèo khổ, cùng cực. Đúng là bất cẩn vội vàng nghèo đói đương nhiên (Châm Ngôn 21:5)  

Oaktreevu (XuânThu Sách Cơ Đốc) 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét