20 27 Linh tánh
loài người vốn một ngọn đèn của Đức Gia-vê,
Dò thấu các nơi ẩn bí của lòng.
27 Linh tánh
con người là ngọn đèn,
Đức Chúa Trời dùng soi xét tâm can.
(Bản Hiện Đại)
Kinh Thánh dùng ba hình ảnh để chỉ “linh tánh”
(được hiểu là lương tâm) của con người. Đó là cánh cửa, cái bàn (Khải Huyền
3:20) và cây đèn (Châm Ngôn 20:27). Ba hình ảnh ngụ ý ba đặc điểm tích cực
trong lương tâm của con người: (1)Tiếp nhận, (2)Tương giao và (3)Thấu hiểu. Câu
Châm Ngôn này đề cập đến đặc điểm thấu hiểu của lương tâm.
Khi viết: “Linh tánh loài người vốn một
ngọn đèn của Đức Gia-vê”, vua Sa-lô-môn nhấn mạnh lương tâm của con
người là do Đức Chúa Trời ban cho. Dù con người không kính thờ Ngài, thậm chí không
tin Ngài thực hữu thì lương tâm vẫn là ngọn đèn của Đức Chúa Trời đặt trong con
người.
-Nhờ “ngọn đèn của Đức Chúa Trời” trong con người
mà mỗi người biết chính mình. Vì chẳng ai có thể biết những tư tưởng
sâu kín trong lòng người, trừ ra tâm linh của chính người đó. (I Cô-rinh-tô
2:11)
-Nhờ “ngọn đèn của Đức Chúa Trời” trong con người
mà mỗi người cảm nhận và thấu hiểu được những nỗi niềm cay đắng hoặc những niềm
vui trong lòng của mình. Chỉ lòng mới thấu rõ nỗi cay đắng con tim. Niềm
vui tận thâm tâm, ai người chia sẻ được. (Châm Ngôn 14:10)
-Nhờ “ngọn đèn của Đức Chúa Trời” trong con người
mà mỗi người nhận được sự cảnh báo về nguy cơ tiềm ẩn hoặc được biện minh về
hành động của mình. Lương tâm lên tiếng buộc tội hay biện hộ. (Rô-ma
2:15) Một đám người tay cầm sẵn đá chuẩn bị ném vào một phụ nữ phạm tội
ngoại tình. Chúa Giê-xu khơi sáng ngọn đèn của Đức Chúa Trời ở trong họ bằng một
câu nói như sau: “Trong anh em, ai không có tội thì hãy ném đá bà này
trước đi!” (Giăng 8:7) Lương tâm bừng sáng khiến họ nhận biết mình
cũng có tội nên họ lần lượt đi ra từng người một, đi đầu là các vị lớn
tuổi. (Giăng 8:9)
Sứ đồ Phao-lô viết: Phúc cho người không
bị lương tâm lên án khi làm điều mình biết là phải. (Rô-ma 14:22b) Nhiều
người không thèm chú ý đến “ngọn đèn của Đức Chúa Trời”. Đó là các giáo sư giả
mạo là những người mà lương tâm trở thành chai đá (I Ti-mô-thê
4:2), là người tin Chúa nhưng sống mất cả lương tri, không còn
biết phải quấy, buông mình theo lối sống tội lỗi xấu xa, mê mải không thôi.
(Ê-phê-sô 4:19)
Oaktreevu (XuânThu Sách Cơ Đốc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét