20 1 Rượu
khiến người ta nhạo báng, đồ uống say làm cho hỗn hào;
Phàm ai dùng nó quá độ, chẳng phải
là khôn ngoan.
1 Rượu nho xui nhạo báng, rượu mạnh
gây tiếng ồn,
Ai để rượu hành là người mất
khôn.
(Bản Hiện Đại)
Nhiều
người tin Chúa nói: “Rõ ràng là câu Châm Ngôn này cho phép uống rượu, miễn là đừng
dùng nó quá độ”, thế là họ uống rượu, uống bia thoải mái. Không dùng quá độ, mỗi
lần “ít ly” cuối cùng thành “y lít”. Rồi họ trở thành người chứng thực cho toàn
bộ câu Châm Ngôn: “nhạo báng”, “hỗn hào” và “chẳng phải là khôn ngoan”.
Không
nên cưỡng giải câu Châm Ngôn này rồi kết luận rằng Kinh Thánh cho phép uống rượu,
nhưng nên xét đến những tác dụng tai hại của rượu trong câu này.
(1)Rượu khiến người ta nhạo báng hỗn hào. Rượu tác động xấu đến suy nghĩ, lời nói và hành vi của con người. Rượu cũ và mới cất lấy hết trí khôn chúng nó (Ô-sê 4:11). Trong rượu có ‘ma men’ khiến con người phỉ báng chính mình, phỉ báng người khác và phỉ báng Đức Chúa Trời. Thi Thiên 1:1 sắp “kẻ nhạo báng” chung với “kẻ dữ”, với “tội nhân”, là kẻ mà người công chính cần tránh: Phước cho người nào chẳng theo mưu kế của kẻ dữ, chẳng đứng trong đường tội nhân, không ngồi chỗ kẻ nhạo báng.
(1)Rượu khiến người ta nhạo báng hỗn hào. Rượu tác động xấu đến suy nghĩ, lời nói và hành vi của con người. Rượu cũ và mới cất lấy hết trí khôn chúng nó (Ô-sê 4:11). Trong rượu có ‘ma men’ khiến con người phỉ báng chính mình, phỉ báng người khác và phỉ báng Đức Chúa Trời. Thi Thiên 1:1 sắp “kẻ nhạo báng” chung với “kẻ dữ”, với “tội nhân”, là kẻ mà người công chính cần tránh: Phước cho người nào chẳng theo mưu kế của kẻ dữ, chẳng đứng trong đường tội nhân, không ngồi chỗ kẻ nhạo báng.
Vì rượu
có thể làm cho thầy tế lễ có những lời nói và hành động nhạo báng Đức Chúa Trời
trong khi thờ phượng Ngài cho nên Chúa phán cùng ông A-rôn rằng: “Khi nào vào hội mạc, ngươi và các con trai
ngươi chớ nên uống rượu hay vật chi có tánh say, e phải chết chăng: - ấy là một
mạng lệnh đời đời, trải các thế đại.” (Lê-vi Ký 10:9).
(2)Rượu
khiến người ta mất khôn. Trước khi uống rượu, có vẻ như người ta quyết định rất
khôn ngoan: “Uống một ly thôi.” Nhưng khi rượu vào cơ thể thì rượu nắm quyền
quyết định thay cho người uống: “Uống mỗi lần một ly thôi.” Đã uống rượu thì chẳng
còn khôn ngoan nữa, mà trước sau gì cũng bị rượu hành.
Truyền đạo
10:1 chép: Một phút điên dại gây ảnh hưởng
tai hại cho người danh giá, khôn ngoan. Người bị rượu hành, chẳng phải chỉ
“một phút điên dại” mà là “nhiều giờ điên dại”. Ông Nô-ê làm nghề nông, trồng nho, ép rượu. Ông uống say, trần truồng nằm
trong trại (Sáng Thế Ký 9:20-21). Ông Lót bị hai con gái chuốc rượu cho
say, say đến nỗi ông không biết động tĩnh gì (Sáng Thế Ký 19:30-36). Tất cả chỉ
vì uống rượu và bị rượu hành.
Oaktreevu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét