20 3 Người nào giữ mình khỏi tranh cạnh, ấy là sự tôn vinh của người;
Chỉ kẻ điên cuồng sa vào đó mà thôi.
3 Tránh được tranh cạnh là điều vinh dự,
Chỉ điên cuồng mới sinh sự cãi nhau.
(Bản Hiện Đại)
Người tranh cạnh là người khôn ngoan theo thế gian. Trong sự khôn ngoan thiên thượng không có sự tranh cạnh. Kinh Thánh chép: Nếu ai khoe mình khôn ngoan mà còn ganh tỵ, hiềm khích, ích kỷ, là nói dối trắng trợn. Đó không phải là khôn ngoan thiên thượng, mà chỉ là khôn ngoan thế gian, trần tục, khôn ngoan của ác quỷ (Gia-cơ 3:14-15).
Người tranh cạnh là người vẫn sống theo xác thịt. Sứ đồ Phao-lô viết thư cho tín hữu trong Hội thánh Cô-rinh-tô: Anh em còn ganh ghét, xung đột nhau; chẳng phải là anh em đang sống theo xác thịt như người đời sao? (I Cô-rinh-tô 3:3). Còn ông Gia-cơ dù nêu câu hỏi, nhưng chính là khẳng định: Tại sao giữa anh em có những xung đột, tranh chấp? Chẳng phải là do dục vọng thôi thúc trong lòng anh em sao? (Gia-cơ 4:1).
-Người giữ mình khỏi tranh cạnh là người thắng tánh xác thịt của mình, tức là thắng tánh kiêu căng: Tánh kiêu căng chỉ sanh tranh chấp (Châm Ngôn 13:10); tức là thắng sự giận dữ: Người chậm giận thắng hơn dũng sĩ, người tự chủ đánh bại anh hùng (Châm Ngôn 16:32). Đó là người chế ngự được cơn giận: Người khôn ngoan kìm hãm cơn giận dữ (Châm Ngôn 19:11) nhờ đó tránh được tranh cạnh.
-Người giữ mình khỏi tranh cạnh là người nhận biết ngưng nói trước khi xảy ra cãi lộn.Tranh chấp khởi đầu như đê vỡ, thà nên dứt lời trước khi cãi lộn (Châm Ngôn 17:14).
-Người giữ mình khỏi tranh cạnh không có những hành động điên rồ. Kẻ nóng tính hành động điên rồ (Châm Ngôn 14:17a). Chỉ có người vô đạo, kẻ tà vạy mới cưu mang tội ác, gieo mầm xung đột và tạo ra điều tranh chấp (Châm Ngôn 16:27-28; 18:6a).
Là người tin Chúa chẳng những chúng ta phải ăn ở xứng đáng như sinh hoạt giữa ban ngày, chẳng những đừng chè chén say sưa, truỵ lạc phóng đãng; mà cũng đừng tranh giành ganh ghét (La-mã 13:13).
Oaktreevu