Mỗi ngày một chút! Headline Animator

Mỗi ngày một chút!

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

Ngày 29 tháng 3. KHÔNG THỂ CHỐNG ĐỨC CHÚA TRỜI

21     30 Chẳng có sự khôn ngoan nào, sự thông minh nào,
                 hay là mưu kế nào, mà chống địch Đức Gia-vê được.

           30 Chẳng ai chống lại được Đức Chúa Trời,
                 Dù khôn ngoan trí tuệ, dù thương nghị mưu kế.
                 (Bản Hiện Đại)

Đây là câu Châm Ngôn của vua Sa-lô-môn, người từng xin Đức Chúa Trời ban cho sự khôn ngoan và Ngài đã ban cho vua trí khôn ngoan sáng suốt chẳng ai bằng, kể cả người đời trước và đời sau (I Các Vua 3:12). Câu Châm Ngôn công bố Đức Chúa Trời là nguồn khôn ngoan và là Đấng ban cho vua sự khôn ngoan, trí thông minh. Đức Chúa Trời cho Sa-lô-môn sự khôn ngoan, hiểu biết sâu xa, uyên bác. (I Các Vua 4:29) Câu Châm Ngôn bày tỏ lòng khiêm nhường của người khôn ngoan. Mặc dù vua Sa-lô-môn khôn ngoan hơn cả những nhà thông thái Đông phương, kể cả Ai-cập. Ông khôn hơn Ê-than người Ết-ra và Hê-man, Canh Đôn và Đạt-ba (các con của Ma-hôn), mặc dù danh tiếng vua vang lừng sang cả các nước xung quanh, mặc dù vua Sa-lô-môn nổi tiếng khôn ngoan đến nỗi vua của các nước khác gửi người đến xin thụ giáo (I Các Vua 4:30-31, 34), nhưng người khôn ngoan vẫn hạ mình, tôn vinh và kính sợ Đức Chúa Trời. Kính sợ Chúa Hằng Hữu là khởi điểm khôn ngoan. Hiểu biết Đấng Thánh, ấy cội nguồn tri thức (Châm Ngôn 9:10) Khi con người nhìn nhận và kính sợ Chúa thì họ vận dụng sự khôn ngoan, trí thông minh và mưu trí của mình theo ý muốn của Chúa thay vì chống nghịch lại Ngài.
Cũng có thể áp dụng câu Châm Ngôn này cho những người chống nghịch Đức Chúa Trời. Như Pha-ra-ôn từng nói: “Chúa Hằng Hữu là ai mà ra lệnh cho ta? Ta chẳng biết Chúa Hằng Hữu nào hết, cũng chẳng tha cho dân I-sơ-ra-ên đi đâu cả.” (Xuất Ai-cập Ký 5:2) Vì vậy, Chúa phán: “Ta sẽ ra tay làm cho vua ấy không những để cho dân ta ra đi mà còn sẽ đuổi họ đi gấp nữa.” (Xuất Ai-cập Ký 6:1b)
Đa-ni-ên chương 4 là lời làm chứng của vua Nê-bu-cát-nết-sa. Vua trở nên cường thịnh và vĩ đại đến mức vươn lên đến tận trời và vương quyền của vua bao trùm cả thế giới. Nhưng vì kiêu ngạo vua bị Chúa hình phạt cho đến khi nhận biết Đấng Chí Tôn tể trị thế giới và ban quyền hành cho ai tuỳ ý. Rốt cuộc vua công nhận: “Đem so với Chúa, tất cả nhân loại trên thế giới chỉ là con số không… Không ai có quyền ngăn chặn và chất vấn Ngài” (Đa-ni-ên 4:35) Vì tất cả các ý định của Chúa sẽ được thực hiện (Giê-rê-mi 51:29).
Oaktreevu (XuânThu Sách Cơ Đốc) 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét