Mỗi ngày một chút! Headline Animator

Mỗi ngày một chút!

Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013

Ngày 20 tháng 6. HẬU QUẢ KHÔN LƯỜNG

24
21
Hỡi con, hãy kính sợ Đức Gia-vê 
và tôn kính vua;
Chớ hội hiệp cùng kẻ phản nghịch;

22
Vì sự tai hoạ của chúng xảy đến 
thình lình;
Và ai biết sự phá hại của người này người kia?

21
Phải sợ Đức Chúa Trời, nể chính quyền
Đừng liên kết với những người chuyên phản loạn.

22
Vì hoạ tai sẽ đến bất ngờ,
Con đâu lường được hậu quả.               


(Bản Hiện Đại)
Tôn kính vua có nghĩa là tôn trọng sự tể trị của Đức Chúa Trời, tức là không tìm cách thay đổi định chế hoặc tìm cách lật đổ vua là người Ngài đã lập làm đại diện cho Ngài. Tuy nhiên nếu vua dạy không vâng lời Chúa, hoặc từ chối Ngài (như vua A-háp, vua Nê-bu-cát-nết-sa) thì người kính sợ Chúa sẽ vâng lời Đức Chúa Trời hơn là vâng lời con người (Công Vụ 5:29) và chấp nhận hậu quả. Dù thế nào đi nữa, người khôn ngoan vẫn tôn trọng vua. Thí dụ, ông Đa-ni-ên đối với vua Bên-sát-sa ngay trong đêm vua mất ngôi nước và bị giết (Đa-ni-ên 5).
Người phản nghịch vua là người biến vua và Đức Chúa Trời thành kẻ thù của mình. “Người này người kia” tức là Đức Chúa Trời và vua sẽ giáng tai hoạ thình lình trên kẻ phản nghịch. (1)Ông Cô-rê, ông Đa-than, ông A-bi-ram, ông Ôn và 250 người hiệp lại chống nghịch ông Mô-se. Họ không chấp nhận ông Mô-se và ông A-rôn và hỏi: “Tại sao hai ông tự cho mình có quyền cai trị dân của Chúa?” (Dân Số Ký 16:3) Vụ nổi loạn này kéo theo hậu quả ra sao? (Dân Số Ký 16:31-35) (2)Hoàng tử Áp-sa-lôm phản nghịch vua Đa-vít. Kẻ phản nghịch Áp-sa-lôm và những người theo ông ta thất trận nên phải chạy trốn. Số người chết trong rừng sâu nhiều hơn số người bị gươm chém. Quân sĩ Đa-vít gặp Áp-sa-lôm đang cưỡi một con la. Con la đâm đầu chạy dưới những cành cây chằng chịt của một cây sồi thật lớn, tóc Áp-sa-lôm vướng vào cành, con la tiếp tục chạy và ông bị treo chơi vơi giữa trời đất. (II Sa-mu-ên 18:8-9) (3)Bỏ ngoài tai lời cảnh báo của tiên tri Giê-rê-mi, vua Sê-đê-kia đã nổi lên chống lại vua Nê-bu-cát-nết sa. Vua và dân chiến đấu bảo vệ Giê-ru-sa-lem từ tháng mười năm thứ chín đến tháng tư năm thứ mười một (đời Sê-đê-kia). Rốt cuộc vua phải bỏ thành chạy trốn nhưng vẫn bị bắt. Người Ba-by-lôn đem các con Sê-đê-kia ra giết ngay trước mặt vua, rồi móc mắt vua và xiềng vua lại, giải về Ba-by-lôn. (II Các Vua 25:1-7)                                   
Nhờ kính sợ Đức Chúa Trời mà biết tôn kính vua và biết tránh xa kẻ phản nghịch.
Oaktreevu (XuânThu Sách Cơ Đốc)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét