Không ai vá miếng nỉ mới
vào cái áo cũ; nếu vậy thì miếng nỉ mới chằng rách áo cũ, mà đàng rách thành
xấu thêm. Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ; nếu vậy, rượu làm vỡ bầu,
rượu mất và bầu cũng chẳng còn.
(Bản
Truyền Thống)
Không ai lại vá mảnh vải
mới vào cái áo cũ; nếu làm vậy, mảnh vải mới sẽ chằng rách áo cũ và chỗ rách
càng rách hơn. Cũng chẳng ai lại rót rượu mới vào bầu da cũ; nếu làm vậy, rượu
sẽ làm nứt bầu, rồi rượu cũng mất mà bầu cũng hư. Nhưng rượu mới phải rót vào
bầu da mới.
(Bản Phạm Xuân)
‘Cũ’
ở đây không ám chỉ truyền thống tốt đẹp. Cũng không ám chỉ ‘đồ cổ’ có giá trị.
‘Cũ’ ám chỉ những gì phải bỏ đi, những điều không có giá trị, những điều hư
hỏng. Một phương pháp làm việc cũ. Con người cũ, thói xấu, tội lỗi trong đời
sống.
Chúa
Giê-xu đến không phải để phá bỏ những truyền thống tốt đẹp. Chúa đến để đem sự
đổi mới cho con người. Tin Chúa không phải là thêm vào đời sống một miếng vải
mới, cũng không phải là theo một hình thức tôn giáo mới.
*
Mới – cũ không thể vá víu với nhau
Không
nên lấy vải mới để vá áo cũ. Có hai thứ ở đây: một miếng vải mới và một cái áo
cũ bị rách. Điều tốt nhất là gì?
-Giả
định có vải cũ và áo mới. Phải chăng ta nên vá vải cũ vào áo mới? Chẳng ai làm
như vậy, vì làm mất giá trị cái áo mới.
-Hoặc
là vá vải mới vào áo mới? Như vậy thật lạ lùng. Vì làm sao áo mới lại cần vá?
-Còn
vá vải cũ vào áo cũ thì đó là chuyện đương nhiên, vì cũ đi với cũ.
-Còn
vá vải mới vào áo cũ là điều Chúa nói không ai làm như vậy. Như vậy điều tốt
nhất khi có vải mới là gì? Khi có áo cũ rách là gì?
Thật
đơn giản: Có một mảnh vải mới thì ta may cái áo mới, chuyện gì lấy vải mới mà
vá áo cũ. Còn cái áo cũ đã rách thì nên bỏ đi, đừng luyến tiếc, vì có vải mới
để may áo mới rồi.
*
Mới – cũ không thể hỗ tương cho nhau
-Rượu
mới ám chỉ nội dung mới, ở bên trong, không nhìn thấy được. Tất nhiên khi rót
rượu đổ ra ngoài thì sẽ thấy được.
-Bầu
cũ ám chỉ: hình thức cũ, bên ngoài, nhìn thấy được.
Mới
và cũ không thể hỗ tương cho nhau được, cái mới bên trong không thể hỗ tương
với cái cũ bên ngoài, và ngược lại cái mới bên ngoài không giúp gì cho nội dung
cũ kỹ ở bên trong. Giữa nội dung và hình thức có thể hỗ tương cho nhau, nhưng
mới và cũ thì không thể, vì mới và cũ tréo ngoe với nhau, trái ngược nhau, phá
hỏng nhau.
Có
bốn trường hợp chúng ta cần suy xét.
1. Rượu cũ – bầu da cũ: Nội
dung cũ, hình thức cũ
Đây
là hình ảnh con người không chịu thay đổi. Vì sao không chịu thay đổi? Vì nhiều
lý do: Không lo thay đổi. Không cần thay đổi. Không thèm thay đổi. Không quan
tâm đến việc thay đổi. Không nghĩ đến việc phải thay đổi...
Sứ
đồ Gia-cơ viết về người soi mặt mình trong gương, thấy rồi thì đi, liền quên
mặt ra thể nào (1:23, 24) Đây là con người không chịu thay đổi dù biết rằng mình
đang có vấn đề. Vẫn chấp nhận và sống theo nếp sống cũ, con người cũ. Thí dụ:
Có hai nơi để sống: một nơi tối tăm dơ bẩn, không có điện, chẳng có nước; một
nơi sạch sẽ, có điện nước đầy đủ. Bạn sẽ chọn đến ở nơi nào? Về lý thuyết ai
cũng chọn nơi sạch đẹp để sống, nhưng trong đời sống, nhiều điều chúng ta chọn
có nội dung cũ và hình thức cũ.
Là
Cơ Đốc nhân, đáng lẽ chúng ta có nội dung sống mới và hình thức sống mới, qua
đó nếp sống Cơ Đốc tiến triển. Thế nhưng đa số Cơ Đốc nhân ngày nay có nội dung
sống và hình thức sống chẳng khác gì người chưa tin Chúa. Chẳng có gì thay đổi
trong cách sinh hoạt của họ.
Một
gia đình tự xưng là gia đình Cơ Đốc nhưng các thành viên trong gia đình vẫn
sống theo lối sống cũ, không ai chịu thay đổi thì không phải là gia đình Cơ
Đốc.
Nếu
hội thánh muốn phát triển nhưng không chịu thay đổi. Rượu vẫn cũ mà bình cũng
cũ. Chỉ toàn là chắp vá giữa cũ và mới. Tín hữu đến nhà thờ không trải nghiệm
sự thay đổi từ bên trong đến bên ngoài thì làm sao phát triển được?
Điều
đầu tiên chúng ta cần là gì? Nhận biết tình trạng hư cũ cả về nội dung lẫn hình
thức của chúng ta (bản thân, gia đình, hội thánh) và muốn thay đổi, có ước muốn
thay đổi, khao khát thay đổi. Xin Chúa giúp chúng ta thay đổi.
2. Rượu cũ – bầu da mới:
nội dung cũ, hình thức mới
Đây
là hình ảnh con người giả bộ thay đổi. Thay đổi bề ngoài. Thay đổi cho thiên hạ thấy. Thay đổi hình
thức.
Thay
đổi như vậy là dại dột: rượu cũ lại đem đổ vào bầu da mới. Thay đổi thiếu khôn
ngoan, thiếu sáng suốt.
Các
thầy thông giáo và người Pha-ri-si mà Chúa Giê-xu nói đến tiêu biểu cho những
người chỉ thay đổi bề ngoài. Ma-thi-ơ 23:27-28. “Khốn cho các ông, những thầy
thông giáo và người Pha-ri-si đạo đức giả! Vì các ông giống như mồ mả tô trắng,
bề ngoài có vẻ đẹp đẽ nhưng bên trong thì đầy xương người chết và mọi thứ dơ
bẩn. Các ông cũng vậy, bề ngoài tỏ vẻ công chính đối với người đời nhưng bề
trong các ông đầy đạo đức giả và vô luật pháp!”
Dù
bề ngoài đẹp đẽ thế nào đi nữa thì Chúa cho rằng cái đẹp đó là cái đẹp của sự
chết chóc, cái đẹp của mồ mả tô trắng. Có vẻ sạch, có vẻ đẹp vì màu trắng, có
vẻ công chính, nhưng kỳ thật bên trong chỉ là dơ bẩn, đạo đức giả và vô luật
pháp.
Những
người có đời sống theo nghi thức tôn giáo rất dễ rơi vào trường hợp này. Một
người siêng năng đi nhà thờ, tham gia học Kinh Thánh, nhóm cầu nguyện, dâng hiến
tiền bạc, làm công việc nhà thờ... có thể nghĩ rằng mình là người thiêng liêng,
sống tốt đẹp, gần Chúa, thánh thiện hơn người.
Chính
việc lấy những nghi thức tôn giáo làm thước đo khiến con người lầm tưởng và ảo
tưởng về chính mình, quên con người thật của mình, không nhận ra thực trạng của
mình. Theo như Chúa nhận định thì dù người đời cho là công chính nhưng bên
trong thì đầy sự giả dối.
Phải
lấy bên trong làm khởi điểm cho sự thay đổi. Cần nội dung mới, phẩm chất mới.
Còn nếu chỉ thay đổi hình thức, thay đổi con người bề ngoài mà không quan tâm đến
con người bề trong thì sự thay đổi đó chỉ là giả tạo mà thôi.
Thí
dụ một người đi nhà thờ, cầu nguyện tin Chúa, nhận lễ báp-tem để lập gia đình
với một người thuộc về nhà thờ. Đôi khi cả hai người đó đều chỉ thay đổi bề
ngoài, còn bên trong vẫn là người cũ.
Nói
như vậy không phải để chúng ta mất hy vọng, nhưng để chúng ta nhận ra thật sự
mình là ai để bắt đầu thay đổi đúng nghĩa từ trong đến ngoài.
3. Rượu mới – bầu da cũ:
nội dung mới, hình thức cũ
Đây
là hình ảnh con người có cơ hội thay đổi nhưng không biểu hiện sự thay
đổi. Có thể nhận định là thay đổi nửa vời.
Chuyện
Chúa Chữa Lành Người Phung trong Mác 1:40-45 chỉ về một người thay đổi nửa vời:
Có một người phung đến với Chúa, quỳ
xuống và cầu xin Ngài: “Nếu Thầy muốn, Thầy có thể làm cho tôi sạch.”
Chúa Giê-xu động lòng
thương xót, đưa tay sờ anh và nói: “Ta muốn, anh hãy sạch đi!” Lập tức phung
biến mất, và anh được sạch.
Sau đó, Chúa liền cho anh
đi; Ngài nghiêm giọng bảo: “Anh hãy thận trọng, đừng kể gì với ai cả, nhưng hãy
đi trình diện với thầy tư tế và dâng của lễ để làm chứng cho mọi người là anh
đã được tinh sạch, theo như luật ông Mô-se truyền dạy!” Tuy nhiên, anh ấy đi và
đồn câu chuyện này ra, nên Chúa không thể công khai vào thành phố, nhưng phải ở
bên ngoài, tại những chỗ hoang vắng; dân chúng từ khắp nơi kéo đến với Ngài.
Đây
là con người thoạt nhìn có vẻ tích cực.
(1)Anh
ta can đảm, dám đến với Chúa trong khi mình đang bị phung. Anh ta có thể bị xua
đuổi, bị ném đá.
(2)Thái
độ của anh ta đối với Chúa cũng đáng để chúng ta noi theo. Anh quỳ xuống và cầu
xin Chúa.
(3)Cách
nói năng của anh ta cũng hợp ý người nghe. Không đòi hỏi gì, nếu Chúa muốn Chúa
có thể làm cho anh ta lành bệnh phung. Anh là con người thuận phục ý Chúa.
Nhưng thật ra anh có phải là con người như chúng ta nghĩ không?
Chúa
Giê-xu đối với anh như thế nào?
(1)Chúa
yêu thương anh, Ngài động lòng thương xót,
(2)Chúa
đã đụng đến thân thể bệnh hoạn của anh.
(3)Chúa
nói với anh: “Ta muốn, anh hãy sạch đi!”
Tình
yêu thương của Chúa, bàn tay của Chúa, lời nói của Ngài đã làm cho phung lập
tức biến mất và anh được sạch hoàn toàn. Con người này đang đứng trước cơ hội
trở thành một con người mới hoàn toàn từ trong đến ngoài. Tuy nhiên anh ta đánh
mất cơ hội được thay đổi hoàn toàn. Dù là một con người được thay đổi, phung đã
biến mất, cơ thể trở nên tinh sạch, nhưng anh vẫn là người không vâng lời Chúa.
Anh vẫn là người làm theo ý mình. Anh có nghe lời Chúa dặn nhưng bỏ ngoài tai
tất cả lời Chúa dặn để hoạt động theo ý mình. Anh ta là người hết phung, là một
người tinh sạch nhưng không biết vâng lời. Dù con người này được thay đổi bên
ngoài nhưng hành vi cũ kỹ, theo thói quen xưa nay, thái độ nghe dạy bảo mà
không làm theo, tinh thần không vâng lời vẫn còn trong nội tâm anh ta.
Nếu
nghe hỏi: Anh có gặp Chúa không? Chúa có đụng đến anh không? Ngài có yêu thương
anh không? Anh có được lành bịnh không? Anh ta sẽ trả lời một cách mạnh mẽ: Có
chớ!
Tuy
nhiên nếu hỏi thêm anh ta: Sau khi gặp Chúa, được Ngài thay đổi, anh có làm
theo lời Ngài chỉ dạy không? Chắc chắn anh ta sẽ trả lời một cách yếu ớt:
Không, tôi làm theo ý tôi chứ không theo
ý Chúa!
Nhiều
đời sống ngày nay giống như anh này. Chỉ thay đổi nửa vời. Đánh mất cơ hội thay
đổi hoàn toàn.
4. Rượu mới – bầu da mới:
nội dung mới, hình thức mới
Đây
là sự đổi mới toàn diện, thật sự thay đổi, thay đổi từ trong đến ngoài.
Câu
chuyện Người Bị Quỷ Ám trong Lu-ca 8:26-39
-Người
bị quỷ ám trước khi gặp Chúa
Câu 27: Vừa bước lên bờ,
Chúa gặp một người đàn ông, dân trong thành phố, bị quỷ ám; từ lâu chú không
mặc quần áo, cũng chẳng sống ở nhà nhưng ở trong mồ mả.
Câu 29: Quỷ đã ám vào chú
từ lâu, người ta phải xiềng và cùm chú để giữ chú, nhưng chú vẫn bẻ gãy xiềng
rồi bị quỷ dẫn đến những chỗ hoang vắng.
-Người
bị quỷ ám sau khi gặp Chúa
Câu 35: Dân chúng đổ xô đến
xem sự việc đã xảy ra. Khi đến cùng Chúa Giê-xu, họ kinh hãi khi thấy người mà
quỷ đã xuất đang ngồi nơi chân Chúa Giê-xu, áo quần tươm tất, tâm trí tỉnh táo.
Câu 37: Người mà quỷ đã
xuất xin phép đi theo Chúa, nhưng Ngài bảo chú về nhà, Chúa truyền: “Anh hãy về
nhà thuật lại mọi điều Đức Chúa Trời đã làm cho anh!” Chú trở về, thuật lại cho
toàn thành phố những điều Chúa Giê-xu đã làm cho mình.
Nếu
dùng hình ảnh cái hồ lô, tức là cái bầu da thì trước khi người bị quỷ ám gặp
Chúa, trong cái hồ lô có quỷ, không phải một mà nhiều quỷ. Những con quỷ ở
trong cái hồ lô đã làm cho cái hồ lô trầy trụa, hư hỏng, móp méo, dơ bẩn như là
đời sống của anh bị quỷ ám.
Nhưng
khi Chúa Giê-xu đuổi tất cả các loại quỷ ra khỏi cái hồ lô đó, Ngài làm cho cái
hồ lô đó trở nên sạch sẽ, lành lặn và tốt đẹp thì bên trong hồ lô là sự sống
mới của Chúa và sự sống đó bộc lộ ra bên ngoài một cách rõ ràng: cách sống,
cách ăn mặc, cách nói năng khi tiếp xúc với người và anh biết vâng lời Chúa.
Chúng
ta đang ở trong trường hợp nào?
-
Không
thay đổi.
-
Giả
bộ thay đổi.
-
Thay
đổi nửa vời.
-
Thay
đổi toàn diện.
Vậy, nếu ai ở trong Đấng
Cứu Thế, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, này mọi sự đều
trở nên mới. (2Cô-rinh-tô 5:17)
Xuân Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét